hóng kuàng
hóng mén
hóng qià
hóng dà
hóng liú
hóng hóng
hóng ào
hóng miào
hóng sì
hóng hòu
hóng cuì
hóng jùn
hóng suì
hóng chǎng
hóng xiū
hóng dàn
hóng huō
hóng zhěng
hóng kuò
hóng jīn
hóng sù
hóng mào
hóng fù
hóng chǐ
hóng biàn
hóng yào
hóng chǎng
hóng zhòng
hóng zhuó
hóng jié
hóng zhuàng
hóng miǎo
hóng wěi
hóng tōng
hóng kuò
hóng bó
hóng yuǎn
hóng fàng
hóng shēn
hóng dá
hóng jù
hóng jùn
hóng biàn
hóng yǎ
hóng yuē
hóng rú
hóng jù
hóng lì
hóng yì
hóng yǎn
hóng lǎn
qīng miào
hóng miào
tán miào
shàng miào
yīng miào
yǎo miào
jìn miào
èr miào
hóng miào
xiān miào
měi miào
jí miào
duān miào
níng miào
jùn miào
qiào miào
xīn miào
mò miào
zhòng miào
jiāo miào
yuán miào
yāo miào
jiǎo miào
shū miào
rù miào
jiǎn miào
jué miào
ào miào
guǐ miào
chāo miào
liáo miào
mǐn miào
màn miào
wǎn miào
fū miào
qióng miào
kōng miào
xié miào
jī miào
bù miào
zào miào
wǎn miào
tóng miào
juān miào
shēn miào
jiā miào
yào miào
wēi miào
qiǎn miào
dào miào
jiāo miào
qīng miào
líng miào
shú miào
jiǎo miào
jīng miào
jué miào
yán miào
làn miào
xiě miào
jǐng miào
qí miào
chōng miào
xié miào
huá miào
chěng miào
shén miào
ào miào
qiǎo miào
cū miào
bǐ miào
xuán miào
yòu miào
gāo miào
lì miào
⒈ 亦作“閎眇”。深远微妙。
引宋陆游《跋<花间集>》之二:“唐自大中后,诗家日趣浅薄。其间杰出者,亦不復有前辈閎妙浑厚之作,久而自厌,然梏於俗尚,不能拔出。”
明徐渭《<逃禅集>序》:“其道甚閎眇而难名,所谓无欲而无无欲者也。”
章炳麟《原儒》:“今令辩士艺人閎眇之学皆弃捐儒名,避师氏贤者路,名喻则争自息。”
闳hóng(1)里巷门。(2)宏大。
妙读音:miào妙miào(1)(形)好;美妙:~品|~境|~不可言。(2)(形)神奇;巧妙;奥妙:~计|~策|~用|~算|~诀|~手回春|莫名其~。