mò fú
mò sè
mò chǎng
mò hǎi
mò gōng
mò zhī
mò zhū
mò tiē
mò miào
mò cè
mò shòu
mò cè
mò yā
mò shuǐ
mò qíng
mò zhǐ
mò huā
mò xiàn
mò lù
mò wán
mò chì
mò lì
mò běn
mò jú
mò bīng
mò yán
mò yú
mò xì
mò shān
mò jiā
mò náng
mò yín
mò mò
mò tū
mò é
mò yǔ
mò méng
mò méi
mò shǒu
mò zhào
mò pì
mò xíng
mò xuǎn
mò má
mò chē
mò zhú
mò hún
mò zhuāng
mò dǒu
mò kè
mò chéng
mò tāi
mò chén
mò tái
mò yùn
mò zhě
mò rǎn
mò dìng
mò huī
mò zhàng
mò cǎi
mò jīng
mò bǎn
mò guān
mò pǐ
mò juàn
mò jìng
mò yú
mò hén
mò shì
mò chī
mò hé
mò lǜ
mò yūn
mò xǐ
mò zhì
mò kè
mò yáng
mò chǔ
mò méng
mò shuāi
mò shì
mò dié
mò cái
mò qǐ
mò chì
mò miàn
mò jūn
mò fǎ
mò shuāi
mò chí
mò hēi
mò mó
mò xué
mò jì
mò yù
mò rán
mò lín
mò bǎn
mò qīng
mò zhuāng
mò lǜ
mò chì
mò xiān
mò shěn
mò yī
mò bǎo
mò yì
mò cǎn
mò fēng
mò tóng
mò chì
mò jǐng
mò zǐ
mò lán
mò yā
mò bǐ
yāo miào
mò miào
zhòng miào
jǐng miào
yīng miào
yòu miào
yuán miào
ào miào
duān miào
wēi miào
ào miào
jìn miào
níng miào
zào miào
hóng miào
jiāo miào
gāo miào
lì miào
qīng miào
hóng miào
màn miào
xīn miào
shú miào
xiān miào
juān miào
cū miào
tán miào
shén miào
shàng miào
èr miào
wǎn miào
xiě miào
jīng miào
bù miào
xié miào
chōng miào
qióng miào
mǐn miào
shēn miào
liáo miào
yǎo miào
chěng miào
měi miào
huá miào
yào miào
jué miào
wǎn miào
rù miào
làn miào
jiǎo miào
dào miào
jiā miào
jī miào
bǐ miào
kōng miào
xié miào
shū miào
qí miào
yán miào
jué miào
qiào miào
qīng miào
guǐ miào
líng miào
xuán miào
qiǎn miào
jiǎo miào
jiǎn miào
chāo miào
jí miào
fū miào
tóng miào
jiāo miào
qiǎo miào
jùn miào
⒈ 精妙的文章。
引南朝梁江淹《别赋》:“虽渊云之墨妙, 严乐之笔精……谁能摹暂离之状,写永诀之情者乎?”
唐陈子昂《为乔补阙庆武成殿表》:“臣所恨才非墨妙,思乏笔精;不能赞扬休祚,歌咏圣德。”
⒉ 精妙的书法。
引唐鲁收《怀素上人草书歌》:“吾观文士多利用,笔精墨妙诚堪重;身上艺能无不通,就中草圣最天纵。”
明刘若愚《酌中志·见闻琐事杂记》:“﹝王进德﹞弹琴读书,或展古人墨妙,临写不释手。”
清赵翼《题肃本淳化帖》诗:“所嫌腕弱但涂蚓,敢詡墨妙堪笼鹅。”
⒊ 精妙的绘画。
引唐岑参《刘相公中书江山画障》诗:“相府徵墨妙,挥毫天地穷;始知丹青笔,能夺造化功。”
宋黄庭坚《送顾子敦赴河东》诗之三:“虎头墨妙能频寄,马乳蒲萄不待求。”
文辞、书法或绘画技巧巧妙。
墨mò(1)(名)写字绘画的用品;用煤烟或松烟等制成的黑色块状物;间或有用其他材料制成别种颜色的;也指用墨和水研出的汁。(2)(名)泛指写字、绘画或印刷用的某种颜料。(3)(名)写的字和画的画。(4)(名)比喻学问或读书识字的能力。(5)(名)黑。(6)(名)古代的一种刑罚;刺面或额;染黑色;作为标记。也叫黥。(7)(名)(Mò)姓。(8)(名)指墨西哥:~洋(墨西哥银元)。
妙读音:miào妙miào(1)(形)好;美妙:~品|~境|~不可言。(2)(形)神奇;巧妙;奥妙:~计|~策|~用|~算|~诀|~手回春|莫名其~。