hé tí
hé qǔ
hé dá
hé yǎ
hé jìng
hé guó
hé qīn
hé shì
hé duàn
hé wù
hé nán
hé luán
hé ān
hé tuì
hé mù
hé mù
hé xù
hé shēng
hé shén
hé chéng
hé yuè
hé rén
hé héng
hé yī
hé měi
hé shù
hé hú
hé nuó
hé jìng
hé shuō
hé lǎng
hé yè
hé lì
huò wán
hé jūn
hé jǐng
hé zhòng
hé qi
hé bù
hé shì
hé shì
hé yù
hé tóu
hé xūn
hé dàn
hé nào
hé xǐ
hé qī
hé wèi
hé jǐn
hé hòu
hé yùn
hé xián
hé xī
hé jūn
hé qǔ
hé biǎo
hé fú
hé mèi
hé níng
hé yǒu
hé bì
hé qiū
hé jiǎn
hé lǐ
hé fān
hé bǎo
hé yī
hé jiǔ
hé gù
hé hūn
hé yù
hé lù
hé suí
hé pú
hé ruǎn
hé jú
hé jiě
hé chuò
hé qiū
hé píng
hé diào
hé yù
hé yuē
hé nuǎn
hé chún
hé mù
hé nán
hé biǎn
hé mín
hé huì
hé chóu
hé huì
hé jiān
hé zhì
hé xīn
hé qià
hé xuán
hé shēng
hé shang
hé zhōng
hé cuì
hé liáng
hé xié
hé ǎi
hé lín
hé chàng
hé líng
hé tì
hé yì
hé jiù
hé lì
huó ní
hé sì
hé shuò
hé shuǎng
hé jí
hé yì
hé méng
hé gē
hé gū
hé gòng
hé jí
hé shùn
hé sú
hé hǎi
hé guāng
hé róng
hé ǎi
hé duó
hé shì
hé yǔ
hé yù
hé shùn
hé yù
hé míng
hé zhì
hé qí
hé yìng
hé róu
hé qí
hé huǎn
hé xiù
hé xié
hé fēng
hé mǎi
hé bǐ
hé kǎi
hé xián
hé pǔ
hé huān
hé sòng
hé wén
hé yī
hé fó
hé hǎo
hé dǐng
hé lìng
hé suí
hé kǒu
hé tóng
hé lǐ
hé shàng
hé jū
hé miǎn
hé luō
hé què
hé mén
hé shàn
hé měi
hé wǎn
hé chǎng
hé fù
hé qiān
hé luó
hé shí
hé rú
hé gē
hé ài
hé qīng
hé gù
huò yào
hé xuān
hé zhǐ
hé gǔ
hé rǎo
hé shèng
hé fèng
hé zá
hé xùn
hé yì
hé tán
hé yòu
hé xié
hé gōng
hé xùn
hé shī
hé hé
hé hé
hé gān
hé jì
hé zhì
hé zhèng
hé ruò
hé mǐ
hé luán
hé lì
hé gēng
hé pín
hé chōng
hé jià
hé shòu
hé lí
hé jié
hé hǒng
hé tōng
hé fēng
hé yí
cháng jūn
líng jūn
fēn jūn
nián jūn
hù jūn
wǔ jūn
shū jūn
lǜ jūn
yīn jūn
hóng jūn
bù jūn
chún jūn
tǔ jūn
xíng jūn
táo jūn
qī jūn
chéng jūn
qǔ jūn
hé jūn
xiáng jūn
qīng jūn
shāng jūn
qín jūn
dān jūn
rén jūn
píng jūn
diào jūn
qí jūn
mǐ jūn
míng jūn
guó jūn
tiān jūn
shì jūn
yún jūn
dà jūn
lián jūn
jī jūn
yùn jūn
谓文雅而有风度。
指句中音调.和谐,句末韵脚相协。
谓依照别人诗作的原韵作诗。
⒈ 同“和韵”。协调;谐和。
引汉应劭《风俗通·正失·乐正后夔一足》:“和均五声,以通八风。”
宋叶适《王夫人画像赞》:“挚别而有和均之德,淑顺而有坚贞之力。”
⒉ 同“和韵”。
引王国维《人间词话》三七:“东坡《水龙吟》咏杨花,和均而似原唱; 章质夫原唱而似和均,才之不可强也如是。”
1. 相安,谐调:和美。和睦。和谐。和声。和合(a.和谐;b.古代神话中象征夫妻相爱的两个神)。和衷共济。
2. 平静:温和。祥和。和平。和气。和悦。和煦。惠风和畅。
3. 平息争端:讲和。和约。和议。和亲。
4. 数学上指加法运算中的得数:二加二的和是四。
5. 连带:和盘托出(完全说出来)。和衣而卧。
6. 连词,跟,同:我和老师打球。
7. 介词,向,对:我和老师请教。
8. 指日本国:和服(日本式服装)。和文。大和民族。
9. 体育比赛不分胜负的结果:和棋。和局。
10. 姓。
均读音:jūn均jūn(1)(形)均匀:平~|~摊|分得不~。(2)(副)都;全:老幼~安|各项工作~已布置就绪。