kuì huáng
kuì xiè
kuì yán
kuì yuè
kuì sǒng
kuì xī
kuì cí
kuì lì
kuì shā
kuì zhuó
kuì fèn
kuì miǎn
kuì tòng
kuì jiǒng
kuì nǎo
kuì hèn
kuì pà
kuì xù
kuì ràng
kuì tì
kuì hàn
kuì sàng
kuì sè
kuì jiù
kuì nǜ
kuì nǎn
kuì dài
kuì jù
kuì fú
kuì tàn
kuì qū
kuì qiè
kuì hé
kuì fú
kuì qiē
kuì jù
kuì xíng
kuì è
kuì duì
kuì qíng
kuì suō
kuì xīn
kuì wèi
kuì gǎn
kuì rǔ
kuì lì
kuì jǔ
kuì jiù
kuì nù
kuì cán
kuì sǐ
kuì xiū
kuì pèi
kuì fù
kuì cè
kuì fèn
kuì dàn
kuì chǐ
kuì xiào
kuì lì
kuì zuò
kuì chàn
kuì huǐ
shī huǐ
guò huǐ
ào huǐ
huì huǐ
gǎn huǐ
jīng huǐ
zāi huǐ
chèn huǐ
kàng huǐ
bèi huǐ
jiù huǐ
qí huǐ
kuì huǐ
qiè huǐ
gǎi huǐ
kuì huǐ
mǐn huǐ
guǎ huǐ
yǒu huǐ
fān huǐ
zhòng huǐ
yóu huǐ
cī huǐ
chàn huǐ
tòng huǐ
wù huǐ
shǒu huǐ
tōng huǐ
fǎn huǐ
yuàn huǐ
tàn huǐ
zhēn huǐ
jì huǐ
jiù huǐ
jiē huǐ
hàn huǐ
hèn huǐ
zé huǐ
wú huǐ
tuì huǐ
bù huǐ
huáng huǐ
shāng huǐ
zhuī huǐ
dào huǐ
xùn huǐ
fǎn huǐ
yí huǐ
bèi huǐ
nǎo huǐ
quān huǐ
cán huǐ
zhé huǐ
qiān huǐ
bài huǐ
zuì huǐ
xián huǐ
bēi huǐ
fān huǐ
hòu huǐ
yú huǐ
qiān huǐ
hòu huǐ
biàn huǐ
qián huǐ
chàn huǐ
惭愧懊悔。
⒈ 惭愧懊悔。
引北齐颜之推《颜氏家训·勉学》:“闻吾此説,初大惊骇,其后寻愧悔焉。”
《资治通鉴·隋文帝仁寿二年》:“今者自新之路永絶,愧悔之心莫见,岂不哀哉!”
清蒲松龄《聊斋志异·封三娘》:“逾年,生乡、会果捷,官翰林,投刺謁范公,公愧悔不见。”
柳青《狠透铁》:“他妈好歹没吱声,只是愧悔地笑着。”