lǚ shí
lǚ guǎn
lǚ bǎng
lǚ tú
lǚ yàn
lǚ wàng
lǚ shuài
lǚ shēng
lǚ fèi
lǚ chén
lǚ chéng
lǚ cì
lǚ bìn
lǚ chéng
lǚ chóu
lǚ tíng
lǚ jìn
lǚ péng
lǚ rén
lǚ kuàng
lǚ nāng
lǚ sù
lǚ áo
lǚ jù
lǚ jù
lǚ hè
lǚ hóng
lǚ jì
lǚ jiàn
lǚ zhǒng
lǚ tuì
lǚ yī
lǚ hé
lǚ dǐ
lǚ xíng
lǚ suǒ
lǚ zī
lǚ chóu
lǚ guǎn
lǚ xī
lǚ nóng
lǚ lóng
lǚ shè
lǚ bó
lǚ shī
lǚ sī
lǚ mù
lǚ mào
lǚ yǐn
lǚ lì
lǚ chóu
lǚ tuō
lǚ tú
lǚ tuō
lǚ zhěn
lǚ jū
lǚ fàn
lǚ chèn
lǚ mèng
lǚ zhuāng
lǚ yóu
lǚ biǎn
lǚ yàn
lǚ bàn
lǚ zàng
lǚ yán
lǚ bào
lǚ zhàn
lǚ lǚ
lǚ bǎi
lǚ shè
lǚ bó
lǚ yàn
lǚ yín
lǚ zhǔ
lǚ kuí
lǚ kè
lǚ qíng
kào bó
píng bó
shuǐ pō
dàn bó
ān bó
còu bó
tíng bó
lǚ bó
mò bó
qī bó
shāo bó
pán bó
piāo bó
píng bó
yān bó
pāo bó
pán bó
shāo bó
fēn bó
fān bó
sù bó
máo bó
xiē bó
jì bó
luò bó
jìng bó
jī bó
qì bó
xuán bó
hú pō
zhù bó
hòu bó
dìng bó
xū bó
gū bó
jì bó
piāo bó
niǎo bó
yàng bó
yǐ bó
qiū bó
liú bó
wěi bó
yù bó
jì bó
chōng bó
fàn bó
cún bó
yě bó
ōu bó
jìn bó
fǎng bó
guī bó
tún bó
jī bó
chéng bó
dàn bó
cóng bó
zhàn bó
jìng bó
yuān bó
⒈ 旅途中行舟暂时停泊。
引南朝梁萧绎《登堤望水》诗:“旅泊依村树,江槎拥戍楼。”
唐谷神子《博异志·许汉阳》:“欣此旅泊接奉,不得郑重耳。”
明曹学佺《夜泊彭山江口》诗:“锦城平日暖,旅泊始知寒。”
⒉ 犹飘泊。
引唐王勃《重别薛华》诗:“旅泊成千里,栖遑共百年。”
唐皇甫冉《送康判官往新安赋得江路西南永》诗:“何须愁旅泊,使者有辉光。”
宋叶适《高令人墓志铭》:“自古独立特行之士,无所復望於世,而旅泊其身以苟免者,固已众矣。”
旅lǚ(1)(动)在外地做客;旅行:~客|~途|~居|~馆|行~|商~。(2)谷物等不种自生的。旅lǚ(1)(名)军队的编制单位;辖几个团或几个营:~长|两~兵。(2)(名)泛指军队:强兵劲~|军~之事。(3)(动)共同:~进~退。
泊读音:bó,pō[ bó ]1. 停船靠岸:泊船。泊位(航运上指港区能停靠船泊的位置)。停泊。
2. 停留:飘泊。
3. 〔落(luò)泊〕见“落1”。
4. 安静:淡泊(亦作“澹泊”)。