lǚ bó
lǚ yán
lǚ wàng
lǚ cì
lǚ fàn
lǚ xī
lǚ zhàn
lǚ jù
lǚ chèn
lǚ yàn
lǚ chén
lǚ xíng
lǚ suǒ
lǚ sī
lǚ yín
lǚ zàng
lǚ chóu
lǚ kè
lǚ tíng
lǚ chóu
lǚ rén
lǚ jù
lǚ jì
lǚ yǐn
lǚ biǎn
lǚ zhǒng
lǚ tuì
lǚ chéng
lǚ jū
lǚ hóng
lǚ nāng
lǚ shè
lǚ bìn
lǚ áo
lǚ lóng
lǚ shēng
lǚ zī
lǚ yī
lǚ dǐ
lǚ tú
lǚ guǎn
lǚ mèng
lǚ bǎng
lǚ shī
lǚ sù
lǚ mù
lǚ yàn
lǚ lì
lǚ shuài
lǚ lǚ
lǚ tuō
lǚ jiàn
lǚ zhǔ
lǚ zhěn
lǚ bǎi
lǚ fèi
lǚ chóu
lǚ péng
lǚ kuí
lǚ bàn
lǚ yóu
lǚ zhuāng
lǚ nóng
lǚ hè
lǚ shí
lǚ jìn
lǚ qíng
lǚ shè
lǚ tuō
lǚ chéng
lǚ bó
lǚ mào
lǚ tú
lǚ hé
lǚ yàn
lǚ kuàng
lǚ bào
lǚ guǎn
kǔn shuài
zéi shuài
yà shuài
xiāo shuài
qiān shuài
guǐ shuài
jiū shuài
qǔ shuài
bīng shuài
bié shuài
hé shuài
guà shuài
xiāo shuài
tǒng shuài
háo shuài
diàn shuài
jié shuài
qiān shuài
duì shuài
hái shuài
jié shuài
móu shuài
dūn shuài
yíng shuài
piān shuài
lǐng shuài
shī shuài
qú shuài
lián shuài
qiú shuài
huàn shuài
kuí shuài
fǔ shuài
dǒng shuài
shào shuài
guān shuài
jiàng shuài
jùn shuài
piào shuài
lǚ shuài
fāng shuài
biǎo shuài
xiāo shuài
jiān shuài
zhì shuài
dà shuài
xù shuài
dào shuài
jūn shuài
dū shuài
⒈ 《周礼》官名。统一旅之众。
引《周礼·夏官·序官》:“凡制军:万有二千五百人为军……二千有五百人为师,师帅皆中大夫;五百人为旅,旅帅皆下大夫。”
⒉ 古代州郡地方军事散官名。 《通典·职官十四》:“后周改都督诸军事为总管,则总管为都督之任矣。又有大都督、帅都督、都督。至隋三都督并以为散官。
引煬帝改大都督为校尉,帅都督为旅帅,都督为队正:按此则都督之名微矣。”
⒊ 太平天囯官名。既管军政亦管民政,位在师帅之下,卒长之上。
引中国近代史资料丛刊《太平天囯·天朝田亩制度》:“各家有事讼,两造赴两司马,两司马听其曲直……不息,则卒长尚其事于旅帅。”
中国近代史资料丛刊《太平天囯·天朝田亩制度》:“凡设军,每一万三千一百五十六家先设一军帅,次设军帅所统五师帅,次设师帅所统五旅帅,共二十五旅帅。”
旅lǚ(1)(动)在外地做客;旅行:~客|~途|~居|~馆|行~|商~。(2)谷物等不种自生的。旅lǚ(1)(名)军队的编制单位;辖几个团或几个营:~长|两~兵。(2)(名)泛指军队:强兵劲~|军~之事。(3)(动)共同:~进~退。
帅读音:shuài帅shuài(1)(名)军队中最高级的指挥员。(2)(Shuài)姓。(3)(形)英俊。