tíng chuán
tíng zhì
tíng bǎn
tíng huǒ
tíng yè
tíng bà
tíng liú
tíng xī
tíng níng
tíng kào
tíng zhù
tíng yùn
tíng xù
tíng fàng
tíng zhuì
tíng huǎn
tíng chù
tíng sī
tíng pái
tíng chǎn
tíng zhū
tíng jiě
tíng zhàng
tíng dang
tíng háng
tíng jīng
tíng sàng
tíng yǐn
tíng qǐn
tíng gé
tíng zhàn
tíng huǒ
tíng jià
tíng miǎn
tíng jué
tíng bó
tíng tíng
tíng tuǒ
tíng kān
tíng jū
tíng shī
tíng zhí
tíng bù
tíng wù
tíng kè
tíng biǎo
tíng liáo
tíng lǚ
tíng nán
tíng dāng
tíng zhǐ
tíng yún
tíng yáo
tíng luò
tíng fēi
tíng jī
tíng kè
tíng jìn
tíng yū
tíng nà
tíng zhěn
tíng xīn
tíng jī
tíng lì
tíng bō
tíng jiù
tíng biān
tíng gē
tíng bǎn
tíng yún
tíng xiē
tíng líng
tíng shǒu
tíng bó
tíng bēi
tíng jīng
tíng mián
tíng xué
tíng chuò
tíng cáng
tíng fèi
tíng duì
tíng dú
tíng bǐ
tíng bàn
tíng jǐng
tíng gōng
tíng fú
tíng tóng
qiū bó
jìng bó
yě bó
mò bó
shāo bó
píng bó
tíng bó
luò bó
dìng bó
gū bó
qì bó
piāo bó
pāo bó
xiē bó
qī bó
wěi bó
píng bó
fēn bó
guī bó
cóng bó
fǎng bó
jì bó
jìn bó
dàn bó
tún bó
xuán bó
pán bó
fān bó
fàn bó
ōu bó
piāo bó
ān bó
yuān bó
còu bó
cún bó
yǐ bó
jī bó
shuǐ pō
sù bó
chōng bó
zhù bó
shāo bó
yù bó
xū bó
pán bó
zhàn bó
jìng bó
máo bó
jī bó
niǎo bó
yàng bó
hú pō
dàn bó
lǚ bó
jì bó
chéng bó
hòu bó
yān bó
liú bó
kào bó
jì bó
停泊tíngbó
(1) 船只停靠;在泊位停住
.例这个码头可以停泊五十艘货船英berth;anchor;be moored at a port⒈ 谓船只靠岸停留。
引北魏郦道元《水经注·汳水》:“《续述征记》曰:斜城东三里, 晋义熙中, 刘公遣周超之 ……开水路,停泊于此。”
《古今小说·汪信之一死救全家》:“汪革又将何县尉停泊中途,诈称拒捕,以致上司激怒等因,説了一遍。”
王闿运《陈夷务疏》:“而乃始禁停泊,继开海口;初以兵拒,继以礼迎。”
叶圣陶《多收了三五斗》:“万盛米行的河埠头,横七竖八停泊着乡村里出来的敞口船。”
⒉ 泛指停留,止息。
引唐冯著《短歌行》:“参辰无停泊,且顾一西东。”
唐白居易《山路偶兴》诗:“提笼復携榼,遇胜时停泊。”
船靠岸停住。
停tíng(1)(动)本义:~止。(2)(动)停留:~工|~车。(3)(动)停放;停泊:~灵|~航。(4)(名)总数分成相同几分;其中一份叫一停儿:十~儿有九~儿是好的。
泊读音:bó,pō[ bó ]1. 停船靠岸:泊船。泊位(航运上指港区能停靠船泊的位置)。停泊。
2. 停留:飘泊。
3. 〔落(luò)泊〕见“落1”。
4. 安静:淡泊(亦作“澹泊”)。