xī xī
qī rén
qī bì
qī hè
qī zhì
qī chí
qī chá
qī liáng
qī jí
qī jū
qī xiáng
qī xī
qī yún
qī báo
qī huáng
qī zhì
qī fú
qī liè
qī jū
qī jù
qī bó
qī qì
qī tuō
qī chán
qī gǔ
qī héng
qī xiá
qī suǒ
qī xiǎn
qī mù
qī jù
qī xún
qī yǎn
qī xiǔ
qī dùn
qī mǔ
qī zhì
qī wō
qī huáng
qī dùn
qī xīn
qī xiē
qī yǐn
qī gān
qī pín
qī zhù
qī jì
qī dì
qī chí
qī shēn
qī wū
qī qín
qī dàng
qī qì
qī yīn
qī cuàn
qī wú
qī shān
qī chí
qī yù
qī qíng
qī háo
qī niǎo
yě bó
xū bó
cún bó
còu bó
kào bó
pán bó
jī bó
pāo bó
gū bó
jī bó
niǎo bó
piāo bó
jì bó
dìng bó
dàn bó
ān bó
yǐ bó
lǚ bó
tíng bó
fàn bó
piāo bó
dàn bó
píng bó
hòu bó
shāo bó
wěi bó
guī bó
sù bó
chéng bó
jìng bó
jì bó
yàng bó
jì bó
máo bó
yuān bó
jìn bó
yù bó
xiē bó
fēn bó
qī bó
luò bó
hú pō
ōu bó
píng bó
fān bó
shuǐ pō
fǎng bó
chōng bó
shāo bó
zhù bó
cóng bó
xuán bó
qì bó
qiū bó
zhàn bó
mò bó
jìng bó
yān bó
pán bó
liú bó
tún bó
⒈ 亦作“栖泊”。居留;停泊;寄居。
引唐陈子昂《古意》诗:“闻君太平世,栖泊灵臺侧。”
元虞集《画鹤》诗:“碧虚寥寥积雪高,直过萧臺絶栖泊。”
《二刻拍案惊奇》卷七:“有同行驻泊一船,也是一个官人在内……栖泊相并,两边彼此动问。”
清吴泰来《金缕曲·上元日丹阳旅寓对雪同述庵作》:“百年身世悲秋籜,最愁人,试灯风里,天涯栖泊。”
清谭嗣同《仁学》二五:“心栖泊于外,流转不停,寖至无所栖泊,执为大苦。”
1. 鸟禽歇宿:“夫以鸟养养鸟者,宜栖之深林”。
2. 居留,停留:栖身。栖息。栖止。栖遁(隐居,遁世)。栖迟(游息,居住)。
泊读音:bó,pō[ bó ]1. 停船靠岸:泊船。泊位(航运上指港区能停靠船泊的位置)。停泊。
2. 停留:飘泊。
3. 〔落(luò)泊〕见“落1”。
4. 安静:淡泊(亦作“澹泊”)。