cóng yuàn
cóng xì
cóng jì
cóng máo
cóng tú
cóng zhí
cóng páng
cóng fán
cóng wěi
cóng tái
cóng cí
cóng huáng
cóng mì
cóng lán
cóng jí
cóng qiǎo
cóng xiāo
cóng yù
cóng cuì
cóng rán
cóng mù
cóng shǒu
cóng zá
cóng bó
cóng jù
cóng miù
cóng jù
cóng tà
cóng cán
cóng cuì
cóng còu
cóng jí
cóng shēng
cóng bào
cóng yún
cóng huì
cóng mào
cóng suǒ
cóng tán
cóng cóng
cóng tiē
cóng yǐ
cóng xiǎo
cóng huì
cóng báo
cóng yù
cóng shè
cóng shè
cóng shān
cóng yōng
cóng zàng
cóng zhàn
cóng mǎng
cóng yàn
cóng wú
cóng lín
cóng shī
cóng fán
cóng è
cóng zhòng
cóng rǒng
cóng bǎo
cóng dǎo
cóng cuǒ
cóng shū
cóng guàn
cóng huǒ
cóng zǎn
cóng róu
cóng kǎo
cóng chén
cóng fāng
cóng kè
cóng zhǒng
cóng jù
cóng zī
cóng wèi
cóng bēi
cóng wěi
cóng pián
cóng ruì
cóng xiǎo
cóng zú
cóng kān
cóng jīng
cóng yì
cóng zhì
cóng jiān
cóng cù
cóng wù
cóng cuò
cóng jiàn
zhàn bó
chéng bó
xū bó
xiē bó
guī bó
yù bó
ōu bó
yǐ bó
qī bó
píng bó
luò bó
còu bó
jìng bó
jì bó
shuǐ pō
tún bó
jī bó
qì bó
dìng bó
lǚ bó
shāo bó
piāo bó
yě bó
jì bó
qiū bó
máo bó
xuán bó
chōng bó
pán bó
jìng bó
pán bó
niǎo bó
hòu bó
sù bó
jì bó
ān bó
fān bó
mò bó
wěi bó
hú pō
zhù bó
dàn bó
yuān bó
dàn bó
kào bó
piāo bó
fàn bó
liú bó
jìn bó
cóng bó
tíng bó
fēn bó
pāo bó
jī bó
yān bó
gū bó
fǎng bó
píng bó
yàng bó
cún bó
shāo bó
⒈ 众船聚集停泊。
引清王韬《瓮牖馀谈·照船塔灯》:“乐德海岛铜人巨像,高三十丈,胯下高广,能容大舶经过,左手持灯,夜则点照,引海舶认识港口,以便丛泊。”
丛cóng(1)(动)聚集:林木~生。(2)(名)泛指聚集在一起的人或东西:草~。(3)姓。
泊读音:bó,pō[ bó ]1. 停船靠岸:泊船。泊位(航运上指港区能停靠船泊的位置)。停泊。
2. 停留:飘泊。
3. 〔落(luò)泊〕见“落1”。
4. 安静:淡泊(亦作“澹泊”)。