lǒng dào
lǒng tóu
lǒng suì
lǒng qiū
lǒng yīn
lǒng guān
lǒng kè
lǒng bǎn
lǒng sāi
lǒng lián
lǒng bǎn
lǒng mǔ
lǒng yòu
lǒng dí
lǒng zǒng
lǒng qín
lǒng yì
lǒng zhǒng
lǒng shān
lǒng shǔ
lǒng hǎi
lǒng chéng
lǒng shǒu
lǒng jù
lǒng shàng
lǒng duàn
lǒng niǎo
lǒng xī
lǒng shù
lǒng shuǐ
lǒng qiū
lǒng dǐ
lǒng shù
hú dí
jiā dí
lú dí
zhú dí
qǔ dí
niú dí
cūn dí
mù dí
xiàng dí
kē dí
cháng dí
pǐn dí
lǒng dí
fèng dí
yī dí
wén dí
qiáo dí
lóng dí
hán dí
chuī dí
bí dí
gǔ dí
tiě dí
xiāo dí
yú dí
shuāng dí
jǐng dí
liǔ dí
yuàn dí
zhǎng dí
qiāng dí
yè dí
lín dí
fēng dí
hào dí
qì dí
miáo dí
qì dí
míng dí
lǎng dí
héng dí
qí dí
yù dí
diào dí
yǎ dí
yú dí
duǎn dí
kǒu dí
⒈ 犹羌笛。胡乐。参阅《乐府诗集·横吹曲辞一·陇头》宋郭茂倩题解。
引唐韩愈《和崔舍人咏月二十韵》:“郡楼何处望,陇笛此时听。”
钱仲联集释引蒋之翘曰:“笛曲有《关山月》,故名。”
1.陇山,山名。在陕西、甘肃交界处:~右。
2.甘肃的别称。
3.古又同“垄”。
笛读音:dí笛dí(1)(名)管乐器。竹制。单管横吹;有一吹孔、一膜孔、六个指孔。形状大小不一;常用的有梆笛、曲笛两种:~子。(2)(名)响声尖锐的发音器:警~。