mù tián
mù ér
mù dī
mù xiào
mù shì
mù bāo
mù xīn
mù chǎng
mù fàng
mù tóng
mù sī
mù yè
mù shù
mù qū
mù dào
mù bó
mù mín
mù yǎng
mù qún
mù zǎi
mù zhǔ
mù qún
mù gōng
mù guī
mù mí
mù shǒu
mù zhèng
mù jiān
mù shù
mù hù
mù yáng
mù dì
mù shī
mù qí
mù cǎo
mù quǎn
mù xiāng
mù zǐ
mù sù
mù cáo
mù yú
mù dí
mù mǎ
mù gōng
mù cuì
mù fū
mù gē
mù shēn
mù nú
mù xù
mù zì
mù rén
mù suǒ
mù dú
mù yǔ
mù yě
mù cháng
mù niú
mù yuàn
mù fù
mù chú
mù dīng
mù shī
mù lìng
mù chǎng
xiāo dí
yú dí
yè dí
kē dí
shuāng dí
lǒng dí
niú dí
zhǎng dí
wén dí
zhú dí
liǔ dí
qǔ dí
míng dí
gǔ dí
xiàng dí
qí dí
fèng dí
héng dí
yuàn dí
lǎng dí
lóng dí
yī dí
yú dí
diào dí
tiě dí
duǎn dí
hào dí
miáo dí
cūn dí
yù dí
jǐng dí
hú dí
fēng dí
qì dí
qì dí
kǒu dí
qiáo dí
yǎ dí
pǐn dí
cháng dí
lú dí
jiā dí
bí dí
qiāng dí
lín dí
mù dí
hán dí
chuī dí
⒈ 牧童或牧民所吹的笛子。亦借指牧笛声。
引唐张乔《题河中鹳雀楼》诗:“渔人遗火成寒烧,牧笛吹风起夜波。”
宋陆游《闲游所至少留得长句》诗:“鷺引钓船经荻浦,牛随牧笛入柴门。”
剑雨《塞北牧羊女》诗:“塞北牧羊女,白云深处一枝花,吹一路好牧笛,栽一路小树枒。”
牧mù(动)放牧;畜牧:~草|~场|~奴|~人|~羊|~业。
笛读音:dí笛dí(1)(名)管乐器。竹制。单管横吹;有一吹孔、一膜孔、六个指孔。形状大小不一;常用的有梆笛、曲笛两种:~子。(2)(名)响声尖锐的发音器:警~。