míng biāo
míng tuó
míng xián
míng gōng
míng xiào
míng duò
míng lián
míng dú
míng wén
míng jiào
míng zhà
míng hé
míng zhēng
míng yuàn
míng yuān
míng xián
míng chán
míng zhōng
míng áo
míng jiōng
míng kē
míng jī
míng yā
míng shāo
míng jú
míng jiū
míng shù
míng luó
míng lǜ
míng xiāo
míng huáng
míng lù
míng hào
míng yuè
míng yú
míng yuān
míng lǔ
míng lǘ
míng zòu
míng yù
míng láng
míng fàng
míng nuò
míng tóng
míng shén
míng pèi
míng huǒ
míng dāng
míng gǔ
míng kòng
míng chén
míng líng
míng lǔ
míng gāo
míng jì
míng tuò
míng pí
míng shèng
míng zhēng
míng qì
míng tuó
míng huáng
míng guō
míng hū
míng zhào
míng xián
míng yín
míng zōu
míng sī
míng qín
míng jué
míng jī
míng dào
míng biān
míng jiā
míng kē
míng shù
míng náo
míng yīng
míng lín
míng shēng
míng jiāng
míng sè
míng biāo
míng xiǎng
míng shā
míng qiào
míng xiāo
míng wǔ
míng náo
míng qiú
míng gāo
míng zàn
míng jú
míng hóu
míng jī
míng hǒu
míng dí
míng sī
míng yù
míng háo
míng jiàn
míng zhù
míng tān
míng wā
míng yàn
míng dòng
míng luán
míng qióng
míng jiá
míng zhà
míng cáo
míng niǎo
míng xián
míng bì
míng dàn
míng zào
míng fú
míng shé
míng yuè
míng shì
míng luán
míng yì
míng biāo
míng cí
míng jiā
míng jú
míng bāo
míng āi
míng gù
míng qìng
míng qí
míng kǔn
míng lì
míng tuān
míng hū
míng quán
míng jiāng
míng zhuàn
míng suō
míng lài
míng jīn
míng tiáo
míng bēi
míng dí
míng qiān
míng guān
míng tiáo
míng shé
míng duó
míng qín
míng guǎn
míng jú
míng nù
míng láng
míng què
míng fèng
míng zhǐ
míng huáng
míng chún
míng huán
míng chī
míng ráo
míng fèi
míng yǔ
míng gǔ
míng jiàn
míng bì
míng lǜ
míng nòng
míng jiǎo
míng shí
míng hú
míng huàn
tiě dí
lín dí
lǒng dí
wén dí
yè dí
liǔ dí
zhǎng dí
cūn dí
qì dí
hán dí
yù dí
duǎn dí
bí dí
qí dí
chuī dí
yī dí
shuāng dí
qì dí
lǎng dí
fèng dí
lóng dí
jǐng dí
yuàn dí
héng dí
qǔ dí
diào dí
hú dí
yǎ dí
kē dí
jiā dí
pǐn dí
gǔ dí
yú dí
míng dí
xiàng dí
qiāng dí
zhú dí
mù dí
hào dí
xiāo dí
kǒu dí
cháng dí
yú dí
miáo dí
qiáo dí
fēng dí
niú dí
lú dí
鸣笛míngdí
(1) 吹出或好像吹出笛声
例火车鸣笛以便穿过英blow⒈ 笛声。
引晋向秀《思旧赋》:“听鸣笛之慷慨兮,妙声絶而復寻。”
唐韩愈《韶州留别张端公使君》诗:“鸣笛急吹争落日,清歌缓送欵行人。”
使哨子或类似的发声器发出声响。
如:「待裁判鸣笛之后,这场篮球比赛正式开始。」
鸣míng(1)(动)(鸟兽或昆虫)叫:鸡~|蝉~。(2)(动)发出声音;使发出声音:雷~|耳~。(3)(动)表达;发表(情感、意见、主张):~谢|~冤。
笛读音:dí笛dí(1)(名)管乐器。竹制。单管横吹;有一吹孔、一膜孔、六个指孔。形状大小不一;常用的有梆笛、曲笛两种:~子。(2)(名)响声尖锐的发音器:警~。