kǒu duō
kǒu chén
kǒu tou
kǒu xì
kǒu shí
kǒu shuǐ
kǒu kǒu
kǒu tán
kǒu yín
kǒu fēn
kǒu yán
kǒu chuāng
kǒu cí
kǒu qì
kǒu shù
kǒu liáng
kǒu nà
kǒu ò
kǒu gòng
kǒu huì
kǒu duì
kǒu huí
kǒu fēng
kǒu běi
kǒu wěn
kǒu fēng
kǒu tán
kǒu zī
kǒu àn
kǒu fá
kǒu kuài
kǒu mó
kǒu dai
kǒu chuò
kǒu bīng
kǒu yì
kǒu cǎi
kǒu xián
kǒu xíng
kǒu wài
kǒu cí
kǒu qì
kǒu chěn
kǒu zhàn
kǒu jiǎo
kǒu yìng
kǒu zhī
kǒu gěi
kǒu yán
kǒu jiá
kǒu là
kǒu yue
kǒu fú
kǒu cáng
kǒu wèi
kǒu yuán
kǒu lǐ
kǒu yīn
kǒu qì
kǒu zhào
kǒu jiàn
kǒu qián
kǒu fù
kǒu dǎi
kǒu yǔ
kǒu jī
kǒu tūn
kǒu xiàng
kǒu yín
kǒu yǐn
kǒu huà
kǒu jiào
kǒu dà
kǒu chǐ
kǒu xìn
kǒu shé
kǒu xiě
kǒu mǐn
kǒu liáng
kǒu zhí
kǒu mǐ
kǒu fù
kǒu dé
kǒu wù
kǒu lùn
kǒu hào
kǒu chǎn
kǒu hūn
kǒu jìng
kǒu jí
kǒu chǎng
kǒu tǐ
kǒu nè
kǒu shòu
kǒu hóng
kǒu chì
kǒu nèi
kǒu lì
kǒu chī
kǒu fèi
kǒu bēi
kǒu chēng
kǒu cǎi
kǒu qián
kǒu xiǎo
kǒu chuān
kǒu dàn
kǒu là
kǒu dí
kǒu àn
kǒu pí
kǒu hóng
kǒu wèi
kǒu chì
kǒu shùn
kǒu chòu
kǒu jǐng
kǒu jǐn
kǒu cè
kǒu zhào
kǒu biàn
kǒu jiǎn
kǒu suàn
kǒu bái
kǒu mǒ
kǒu shuǎng
kǒu shòu
kǒu bìng
kǒu mǎ
kǒu guò
kǒu chuán
kǒu lèi
kǒu lìng
kǒu tí
kǒu gòu
kǒu suì
kǒu jì
kǒu zé
kǒu mò
kǒu zuǐ
kǒu chèn
kǒu shì
kǒu lǜ
kǒu wěn
kǒu jìng
kǒu sòng
kǒu cái
kǒu fú
kǒu miàn
kǒu shí
kǒu mí
kǒu qiǎn
kǒu lóng
kǒu ruì
kǒu shēng
kǒu kě
kǒu chéng
kǒu yì
kǒu yǔ
kǒu shēng
kǒu zi
kǒu tián
kǒu yù
kǒu biàn
kǒu chán
kǒu hai
kǒu chì
kǒu xíng
kǒu gān
kǒu huà
kǒu chén
kǒu kǔ
kǒu niè
kǒu huò
kǒu bào
kǒu fǔ
kǒu jìn
kǒu xuān
kǒu shào
kǒu xiū
kǒu huá
kǒu qín
kǒu qīng
kǒu dá
kǒu jì
kǒu ào
kǒu zhòng
kǒu qiāng
kǒu xián
kǒu zhuō
kǒu yú
kǒu chuán
kǒu diào
kǒu liǎn
kǒu gǎn
kǒu yuàn
diào dí
jǐng dí
qǔ dí
qiāng dí
yè dí
hán dí
kē dí
shuāng dí
míng dí
mù dí
kǒu dí
xiàng dí
liǔ dí
yǎ dí
yú dí
chuī dí
héng dí
zhǎng dí
zhú dí
pǐn dí
cháng dí
cūn dí
lín dí
lóng dí
qì dí
niú dí
qiáo dí
hào dí
bí dí
lǒng dí
miáo dí
yuàn dí
xiāo dí
yú dí
qí dí
lú dí
duǎn dí
fèng dí
yù dí
gǔ dí
qì dí
fēng dí
jiā dí
yī dí
wén dí
hú dí
lǎng dí
tiě dí
⒈ 口哨。参见参见“口哨”。
引鲁迅《集外集·记“杨树达”君的袭来》:“﹝我﹞一面想,自己竟受了这样浅薄卑劣的欺骗了,一面却照了他的歌调吹着口笛,借此嘘出我心中的厌恶来。”
茅盾《大鼻子的故事》:“﹝他﹞吹着口笛走到对面的马路上。”
萧红《生死场》二:“她听一听口笛渐渐远了!鞭子的响声与她隔离着了!”
⒉ 即哨子。参见“哨子”。
引萧红《手》:“上早操的时候,那指挥官的口笛振鸣得也远了,和窗外树丛中的人家起着回应。”
乐器名。一种吹奏乐器。在两块铜片中间夹一条丝带,再用丝线缠紧。演奏时,将口笛放在口中,利用喉间的气息冲击丝带起簧片作用而发声。
口kǒu(1)(名)人或动物进饮食的器官;有的也是发声器官的一部分。俗称嘴。(2)(名)(~儿)容器通外面的地方:瓶子~儿|碗~儿。(3)(名)(~儿)出入通过的地方:出~|入~|门~儿|胡同~儿。(4)(名)长城的关口;多用做地名;也泛指这些关口:~外|喜峰~|西~羊皮。(5)(名)(~儿)破裂的地方;大的豁口:伤~|衣服撕了个~儿。(6)(名)刀、剑、剪刀的刃:刀卷~了。(7)(名)驴马等的年龄:六岁~|这匹马~还年轻。(8)(量)表示人或动物的量:一家五~人|三~猪|一~钢刀。
笛读音:dí笛dí(1)(名)管乐器。竹制。单管横吹;有一吹孔、一膜孔、六个指孔。形状大小不一;常用的有梆笛、曲笛两种:~子。(2)(名)响声尖锐的发音器:警~。