wén sūn
wén shàn
wén jiàn
wén jī
wén zhěn
wén huì
wén shí
wén jiā
wén fēng
wén huà
wén rén
wén jiào
wén léi
wén shēng
wén yàng
wén sòng
wén míng
wén jiàn
wén wàng
wén mìng
wén xìn
wén dá
wén xùn
wén fù
wén de
wén dí
wén lìng
wén wén
wén yù
wén tīng
mù dí
hú dí
yè dí
yù dí
liǔ dí
gǔ dí
wén dí
jǐng dí
jiā dí
héng dí
hán dí
xiāo dí
qí dí
qì dí
kē dí
fēng dí
chuī dí
cūn dí
lóng dí
yǎ dí
xiàng dí
tiě dí
zhǎng dí
cháng dí
yī dí
qiáo dí
shuāng dí
lǎng dí
zhú dí
qiāng dí
fèng dí
yuàn dí
duǎn dí
miáo dí
qǔ dí
diào dí
kǒu dí
lǒng dí
lú dí
yú dí
qì dí
yú dí
niú dí
pǐn dí
hào dí
míng dí
bí dí
lín dí
⒈ 魏晋之间, 向秀与嵇康、吕安友善, 康安为司马昭所杀, 秀经嵇康山阳旧居,闻邻人笛声,感怀亡友,作《思旧赋》。后因以“闻笛”为悼念故人之词。
引唐卢照邻《<南阳公集>序》:“輟斤之慟,何独庄周 ;闻笛而悲,寧惟向秀。”
宋戴复古《舟行往吊故人》诗:“倚篷思往事,闻笛为凄然。”
闻wén(1)(动)听见:~见。(2)(名)消息:新~。(3)(名)名声:艳~。(4)(名)知识;见闻:博学多~。(5)(动)用鼻子嗅:味道好~。
笛读音:dí笛dí(1)(名)管乐器。竹制。单管横吹;有一吹孔、一膜孔、六个指孔。形状大小不一;常用的有梆笛、曲笛两种:~子。(2)(名)响声尖锐的发音器:警~。