chán yuē
chán miǎn
chán shēng
chán jiū
chán dù
chán ài
chán zú
chán xián
chán wǎn
chán guǒ
chán jiǎo
chán suǒ
chán fù
chán rě
chán yū
chán qiān
chán jié
chán tóu
chán mián
chán dài
chán gǔ
chán shù
chán dài
chán jiǎo
chán zhàng
chán zhàng
chán zhí
chán jiā
chán mí
chán zhī
chán shǒu
chán lèi
chán rào
chán cuò
chán pò
chán huí
chán rǎn
chán yíng
chán zhuō
chán jiáo
chán shēn
chán dá
chán bì
chán zhá
chán hún
chán rǎo
chán mo
chán jiǎo
chán zhàng
chán mián
chán bì
chán shāng
chán xián
chán zhì
chán jí
chán zhàng
chán bāo
chán xiàn
chán shuō
chán jīng
chán lìng
chán jiǎo
chán luò
fán rǎo
jǔ rǎo
fǎn rǎo
qǔ rǎo
yīng rǎo
hū rǎo
líng rǎo
cǎo rǎo
chuàn rǎo
hòu rǎo
rǒng rǎo
zá rǎo
sì rǎo
zì rǎo
dào rǎo
huān rǎo
jiū rǎo
cāi rǎo
guō rǎo
héng rǎo
náo rǎo
fán rǎo
xí rǎo
huáng rǎo
jī rǎo
hùn rǎo
huī rǎo
dú rǎo
qún rǎo
zāo rǎo
yún rǎo
fēn rǎo
xùn rǎo
zhuó rǎo
chán rǎo
fēn rǎo
zhà rǎo
láo rǎo
bēng rǎo
gōu rǎo
zhòng rǎo
dùn rǎo
huāng rǎo
bō rǎo
cǎo rǎo
qún rǎo
fèng rǎo
qiān rǎo
rǒng rǎo
xiōng rǎo
dòng rǎo
hūn rǎo
hé rǎo
wǔ rǎo
gān rǎo
chǎo rǎo
jiāo rǎo
dá rǎo
kòu rǎo
shòu rǎo
xuān rǎo
cuàn rǎo
hài rǎo
hùn rǎo
jī rǎo
zào rǎo
huàn rǎo
fén rǎo
zào rǎo
huáng rǎo
bī rǎo
jīng rǎo
kuāng rǎo
jiāo rǎo
hào rǎo
jǐng rǎo
jìn rǎo
kùn rǎo
chóu rǎo
hé rǎo
jiǎo rǎo
jiān rǎo
huān rǎo
liù rǎo
zī rǎo
chù rǎo
gào rǎo
ān rǎo
kē rǎo
qū rǎo
dǎ rǎo
xiá rǎo
lóng rǎo
sāo rǎo
liǎo rǎo
chōng rǎo
zǔ rǎo
qīn rǎo
kē rǎo
sì rǎo
rǎng rǎo
缠扰chánrǎo
(1) 纠缠[.好工具]打扰
英harass and disturb⒈ 纠缠搅扰。
引《醒世恒言·赫大卿遗恨鸳鸯绦》:“空照道:‘我们出家人,并无闲事缠扰。’”
《红楼梦》第一〇九回:“只是人自己疑心,所以招出些邪魔外祟来缠扰。”
苏曼殊《碎簪记》:“若吾一人独居,彼必时来缠扰。”
叶君健《火花》三:“为了解除这个老佃户对主人的‘缠扰’,他就放出这两只动物,来为主人助威。”
搅扰不清。《初刻拍案惊奇.卷二二》:「賷发已过,如何只管在此缠扰?」《儒林外史.第二二回》:「我从今日就搬了行李出来,自己过日,不缠扰你们就是了。」也作「缠缴」、「缠惹」。
1.缠绕:~线。用铁丝~了几道。
2.纠缠:琐事~身。胡搅蛮~。
3.应付:这人真难~,好说歹说都不行。
扰读音:rǎo扰rǎo(1)(动)扰乱;搅扰:干~|打~。(2)(动)〈书〉混乱:纷~。(3)(动)客套话;因受人款待而表示客气:我~了他一顿饭。