声色


声色的组词


声猷

shēng yóu

声明

shēng míng

声级

shēng jí

声诺

shēng nuò

声施

shēng shī

声述

shēng shù

声伎

shēng jì

声度

shēng dù

声闻

shēng wén

声乡

shēng xiāng

声喏

shēng rě

声灵

shēng líng

声云

shēng yún

声谱

shēng pǔ

声气

shēng qì

声情

shēng qíng

声尘

shēng chén

声比

shēng bǐ

声嗓

shēng sǎng

声烈

shēng liè

声列

shēng liè

声场

shēng chǎng

声音

shēng yīn

声嘶

shēng sī

声奢

shēng shē

声骨

shēng gǔ

声纽

shēng niǔ

声子

shēng zǐ

声交

shēng jiāo

声地

shēng de

声叉

shēng chā

声呼

shēng hū

声部

shēng bù

声带

shēng dài

声浪

shēng làng

声貌

shēng mào

声强

shēng qiáng

声诗

shēng shī

声碟

shēng dié

声纳

shēng nà

声词

shēng cí

声迹

shēng jì

声呐

shēng nà

声阻

shēng zǔ

声韵

shēng yùn

声偶

shēng ǒu

声嗽

shēng sòu

声压

shēng yā

声绩

shēng jì

声影

shēng yǐng

声调

shēng diào

声柱

shēng zhù

声裁

shēng cái

声旁

shēng páng

声欬

shēng kài

声腔

shēng qiāng

声节

shēng jié

声响

shēng xiǎng

声咳

shēng hāi

声域

shēng yù

声讨

shēng tǎo

声援

shēng yuán

声味

shēng wèi

声望

shēng wàng

声言

shēng yán

声母

shēng mǔ

声口

shēng kǒu

声芳

shēng fāng

声传

shēng chuán

声利

shēng lì

声儿

shēng ér

声律

shēng lǜ

声讯

shēng xùn

声兵

shēng bīng

声略

shēng luè

声名

shēng míng

声化

shēng huà

声控

shēng kòng

声屈

shēng qū

声量

shēng liàng

声价

shēng jià

声埶

shēng yì

声誉

shēng yù

声技

shēng jì

声辩

shēng biàn

声焰

shēng yàn

声歌

shēng gē

声频

shēng pín

声能

shēng néng

声荣

shēng róng

声家

shēng jiā

声华

shēng huá

声饮

shēng yǐn

声英

shēng yīng

声息

shēng xī

声速

shēng sù

声采

shēng cǎi

声扬

shēng yáng

声势

shēng shì

声波

shēng bō

声泪

shēng lèi

声威

shēng wēi

声乐

shēng yuè

声妓

shēng jì

声寃

shēng yuān

声问

shēng wèn

声张

shēng zhāng

声色

shēng sè


复色

fù sè

晦色

huì sè

六色

liù sè

锈色

xiù sè

练色

liàn sè

血色

xuè sè

缩色

suō sè

鹄色

hú sè

白色

bái sè

事色

shì sè

厌色

yàn sè

被色

bèi sè

精色

jīng sè

悦色

yuè sè

煖色

nuǎn sè

忤色

wǔ sè

伦色

lún sè

泥色

ní sè

饥色

jī sè

套色

tào shǎi

雜色

zá sè

无色

wú sè

恶色

è sè

靠色

kào sè

倦色

juàn sè

怒色

nù sè

黯色

àn sè

绯色

fēi sè

归色

guī sè

脱色

tuō sè

改色

gǎi sè

正色

zhèng sè

绿色

lǜ sè

衰色

shuāi sè

愠色

yùn sè

美色

měi sè

言色

yán sè

本色

běn sè

干色

gàn sè

秘色

mì sè

川色

chuān sè

姿色

zī sè

春色

chūn sè

赧色

nǎn sè

盛色

shèng sè

秋色

qiū sè

中色

zhōng sè

氣色

qì sè

赚色

zhuàn sè

霜色

shuāng sè

湖色

hú sè

玄色

xuán sè

瑞色

ruì sè

生色

shēng sè

酣色

hān sè

栗色

lì sè

记色

jì sè

褪色

tuì sè

银色

yín sè

恨色

hèn sè

飘色

piāo sè

捻色

niǎn sè

振色

zhèn sè

匪色

fěi sè

角色

jué sè

媚色

mèi sè

冷色

lěng sè

暮色

mù sè

昧色

mèi sè

调色

tiáo sè

聲色

shēng sè

捎色

shào shǎi

风色

fēng sè

认色

rèn sè

格色

gé sè

损色

sǔn sè

秤色

chèng sè

九色

jiǔ sè

耸色

sǒng sè

男色

nán sè

鄙色

bǐ sè

贝色

bèi sè

米色

mǐ sè

严色

yán sè

察色

chá sè

人色

rén sè

稔色

rěn sè

驻色

zhù sè

画色

huà sè

青色

qīng sè

波色

bō sè

低色

dī sè

怍色

zuò sè

五色

wǔ sè

母色

mǔ sè

戏色

xì sè

蛟色

jiāo sè

骄色

jiāo sè

词色

cí sè

花色

huā sè

杂色

zá sè

暝色

míng sè

好色

hào sè

分色

fēn sè

晓色

xiǎo sè

姣色

jiāo sè

謷色

áo sè

齐色

qí sè

敛色

liǎn sè

染色

rǎn sè

补色

bǔ sè

物色

wù sè

猩色

xīng sè

黛色

dài sè

橙色

chéng sè

彩色

cǎi sè

戒色

jiè sè

羸色

léi sè

间色

jiàn sè

锦色

jǐn sè

傲色

ào sè

赭色

zhě sè

楚色

chǔ sè

磬色

qìng sè

江色

jiāng sè

妙色

miào sè

价色

jià sè

骇色

hài sè

凤色

fèng sè

静色

jìng sè

一色

yī sè

底色

dǐ sè

食色

shí sè

槐色

huái sè

死色

sǐ sè

黄色

huáng sè

椶色

zōng sè

丹色

dān sè

服色

fú sè

表色

biǎo sè

卵色

luǎn sè

毅色

yì sè

品色

pǐn sè

采色

cǎi sè

吝色

lìn sè

厉色

lì sè

动色

dòng sè

贞色

zhēn sè

纯色

chún sè

古色

gǔ sè

燧色

suì sè

夜色

yè sè

喜色

xǐ sè

设色

shè sè

菫色

jǐn sè

洽色

qià sè

秀色

xiù sè

尘色

chén sè

令色

lìng sè

萤色

yíng sè

榛色

zhēn sè

号色

hào sè

贵色

guì sè

天色

tiān sè

茶色

chá sè

异色

yì sè

愚色

yú sè

出色

chū sè

黜色

chù sè

晚色

wǎn sè

电色

diàn sè

鸦色

yā sè

观色

guān sè

素色

sù sè

坏色

huài sè

走色

zǒu shǎi

参色

cān sè

庆色

qìng sè

淫色

yín sè

货色

huò sè

鬻色

yù sè

熊色

xióng sǎi

有色

yǒu sè

玉色

yù shai

成色

chéng sè

桃色

táo sè

刷色

shuā sè

犯色

fàn sè

轻色

qīng sè

降色

jiàng sè

嗔色

chēn sè

乱色

luàn sè

冥色

míng sè

蜚色

fēi sè

惫色

bèi sè

赤色

chì sè

麤色

cū sè

佞色

nìng sè

愧色

kuì sè

闲色

xián sè

宝色

bǎo sè

下色

xià sè

貌色

mào sè

赌色

dǔ sè

幼色

yòu sè

暗色

àn sè

老色

lǎo sè

辟色

pì sè

金色

jīn sè

怨色

yuàn sè

气色

qì sè

俭色

jiǎn sè

艾色

ài sè

声色

shēng sè

内色

nèi sè

粉色

fěn sè

矜色

jīn sè

藕色

ǒu sè

瘠色

jí sè

退色

tuì shǎi

艳色

yàn sè

妃色

fēi sè

海色

hǎi sè

少色

shǎo sè

容色

róng sè

贪色

tān sè

雨色

yǔ sè

绝色

jué sè

靛色

diàn sè

利色

lì sè

灰色

huī sè

管色

guǎn sè

疾色

jí sè

嬖色

bì sè

爱色

ài sè

体色

tǐ sè

溟色

míng sè

棕色

zōng sè

诲色

huì sè

女色

nǚ sè

执色

zhí sè

神色

shén sè

失色

shī sè

靳色

jìn sè

红色

hóng sè

瞑色

míng sè

褐色

hè sè

国色

guó sè

媿色

kuì sè

特色

tè sè

布色

bù sè

面色

miàn sè

戾色

lì sè

拔色

bá sè

冒色

mào sè

景色

jǐng sè

山色

shān sè

作色

zuò sè

禽色

qín sè

三色

sān sè

新色

xīn sè

方色

fāng sè

态色

tài sè

奸色

jiān sè

蜜色

mì sè

變色

biàn sè

脸色

liǎn sè

二色

èr sè

酱色

jiàng sè

怯色

qiè sè

基色

jī sè

牙色

yá sè

村色

cūn sè

七色

qī sè

目色

mù sè

全色

quán sè

月色

yuè sè

财色

cái sè

菜色

cài sè

诸色

zhū sè

妒色

dù sè

骊色

lí sè

避色

bì sè

辞色

cí sè

斗色

dòu sè

锖色

qiāng sè

变色

biàn shǎi

水色

shuǐ sè

驼色

tuó sè

消色

xiāo sè

酒色

jiǔ sè

战色

zhàn sè

耽色

dān sè

遽色

jù sè

堇色

jǐn sè

肌色

jī sè

掉色

diào shǎi

发色

fà sè

慈色

cí sè

竹色

zhú sè

上一组词:厉色
下一组词:日出

更多声的组词

声色的意思


词语解释:

声色shēngsè

(1) 说话时的语气和脸色

例声色俱厉英voice and countenance

(2) 指歌舞和女色

例耳目欲极声色之好,口欲穷刍豢之味。——汉·司.马迁《货殖列传序》英woman and song

引证解释:

⒈ 指淫声与女色。

引《礼记·月令》:“﹝仲夏之月﹞止声色,毋或进。”
孔颖达疏:“止声色者,歌乐华丽之事,为助阴静,故止之。”
《史记·乐书》:“放弃《诗》《书》,极意声色, 祖伊所以惧也。”
明刘基《御柳》诗之二:“君王不为娱声色,无用辛勤学舞腰。”
清蒲松龄《聊斋志异·西湖主》:“由此富有巨万,声色豪奢,世家所不能及。”

⒉ 指美好的声音与颜色。

引《吕氏春秋·重己》:“其为声色音乐也,足以安性自娱而已矣。”
高诱注:“声,五音宫商角徵羽也;色,青黄赤白黑也。”
宋苏轼《宝绘堂记》:“刘备之雄才也,而好结髦; 嵇康之达也,而好锻鍊; 阮孚之放也,而好蜡屐;此岂有声色臭味也哉,而乐之终身不厌。”

⒊ 特指诗文所表现的意境格调或事物的动人色彩和风格。

引清陈廷焯《白雨斋词话》卷一:“张子野词,古今一大转移也。前此则为晏欧,为温韦,体段虽具,声色未开。”
朱自清《白采的诗》:“‘优生’的概念是早就有了的,但作者将它情意化了,比人更深入一层,便另有一番声色。”
胡也频《到莫斯科去》四:“而且--这些阔人,每个人还常常打着响亮的哈哈,似乎这声音才更加把客厅显得有声色了。”
茅盾《我走过的道路·一九二二年的文学论战》:“我们约请郭沫若,除慕名想一见外,就是想当面邀他加入文学研究会,以便把《文学旬刊》办得更有声色。”

⒋ 后遂以“声色”为疾言厉色之意。

引《诗·大雅·皇矣》:“帝谓文王,予怀明德,不大声以色,不长夏以革。”
孔颖达疏:“不大其音声以见於颜色而加人,不以年长大以有变革於幼时。”
《礼记·中庸》:“声色之於以化民,末也。”
《晋书·凉武昭王李玄盛传》:“刑法所应,和颜任理,慎勿以情轻加声色。”
清阮葵生《茶馀客话》卷八:“﹝李天生﹞与顾寧人讲韵学不合,加以声色。”
郭沫若《洪波曲》第六章四:“我说拂袖而去,这倒并不是修辞,因为徐寿轩临走的时候曾经和我动过声色。”

⒌ 谓争吵。

引《魏书·洛南王匡传》:“后因与太常刘芳议争权量,遂与肇声色。”
《魏书·儒林传·李业兴》:“若有相乖忤,便即疵毁,乃至声色,加以谤駡。”

⒍ 泛指说话声音和脸色。

引三国魏刘劭《人物志·九徵》:“故其刚柔明畅贞固之徵,著乎形容,见乎声色,发乎情味,各如其象。”
宋叶适《张令人墓志》:“常日有不乐,未尝破声色。”
《红楼梦》第四九回:“今儿湘云如此説了, 宝釵又如此答,再审度黛玉声色,亦不似往日,果然与宝釵之説相符,心中甚是不解。”
郭沫若《屈原》第三幕:“先生待我完全就跟自己的嫡亲的女儿一样,丝毫也没有过什么苟且的声色。”

⒎ 指相术。常据被相者的声音颜色以揣测其人的吉凶祸福。

引五代王定保《唐摭言·杂文》:“会公有一门僧,善声色。”

国语词典:

说话时的声音及容态。

网络解释:

声色 (词语)

声色,汉语词汇。指淫声与女色;美好的声音与颜色等。语出《礼记·月令》:“﹝仲夏之月﹞止声色,毋或进。”
更多色的组词

声色详细解释


读音:shēng

声shēng(1)(名)(~儿)声音:雨~。(2)(量)表示声音发出的次数:喊了两~。(3)(动)发出声音;宣布;陈述:~东击西。(4)(名)名声:~誉|~望。(5)(名)声母:双~叠韵。(6)(名)字调:平~|四~。

读音:sè,shǎi[ sè ]

1.颜色:红~。绿~。

2.脸上的表情:喜形于~。~厉内荏。

3.情景;景象:景~。荷塘月~。

4.种类:各~货品。花~齐全。

5.质量:成~。足~。

6.情欲。

7.妇女的美好容貌:姿~。~艺双绝。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025