寒门


寒门的组词


寒松

hán sōng

寒士

hán shì

寒馥

hán fù

寒玉

hán yù

寒岩

hán yán

寒栗

hán lì

寒芜

hán wú

寒乡

hán xiāng

寒筇

hán qióng

寒晩

hán wǎn

寒川

hán chuān

寒床

hán chuáng

寒燎

hán liáo

寒秋

hán qiū

寒穴

hán xué

寒泓

hán hóng

寒衾

hán qīn

寒威

hán wēi

寒单

hán dān

寒澌

hán sī

寒飂

hán liù

寒霭

hán ǎi

寒霙

hán yīng

寒窘

hán jiǒng

寒瓜

hán guā

寒房

hán fáng

寒姿

hán zī

寒蓑

hán suō

寒麦

hán mài

寒香

hán xiāng

寒柯

hán kē

寒天

hán tiān

寒哀

hán āi

寒磬

hán qìng

寒惫

hán bèi

寒鉴

hán jiàn

寒女

hán nǚ

寒庶

hán shù

寒踬

hán zhì

寒中

hán zhōng

寒风

hán fēng

寒流

hán liú

寒蟾

hán chán

寒点

hán diǎn

寒湿

hán shī

寒粥

hán zhōu

寒意

hán yì

寒隽

hán jùn

寒炉

hán lú

寒鴈

hán yàn

寒陋

hán lòu

寒碧

hán bì

寒沍

hán hù

寒衣

hán yī

寒清

hán qīng

寒氷

hán bīng

寒雅

hán yǎ

寒民

hán mín

寒贫

hán pín

寒鸣

hán míng

寒涧

hán jiàn

寒石

hán shí

寒饥

hán jī

寒室

hán shì

寒进

hán jìn

寒樱

hán yīng

寒吹

hán chuī

寒锡

hán xī

寒碛

hán qì

寒苦

hán kǔ

寒日

hán rì

寒潮

hán cháo

寒露

hán lù

寒胀

hán zhàng

寒山

hán shān

寒尘

hán chén

寒鹭

hán lù

寒胆

hán dǎn

寒悚

hán sǒng

寒梅

hán méi

寒瘠

hán jí

寒商

hán shāng

寒窗

hán chuāng

寒冷

hán lěng

寒华

hán huá

寒悸

hán jì

寒饿

hán è

寒舍

hán shè

寒鹊

hán què

寒涸

hán hé

寒律

hán lǜ

寒牖

hán yǒu

寒乞

hán qǐ

寒骨

hán gǔ

寒荒

hán huāng

寒冽

hán liè

寒窓

hán chuāng

寒琼

hán qióng

寒飙

hán biāo

寒碪

hán zhēn

寒漏

hán lòu

寒郊

hán jiāo

寒灰

hán huī

寒碜

hán chen

寒肃

hán sù

寒丘

hán qiū

寒火

hán huǒ

寒蚓

hán yǐn

寒英

hán yīng

寒喧

hán xuān

寒铓

hán máng

寒悴

hán cuì

寒角

hán jiǎo

寒魄

hán pò

寒心

hán xīn

寒皋

hán gāo

寒贱

hán jiàn

寒奥

hán ào

寒葅

hán zū

寒俊

hán jùn

寒热

hán rè

寒溜

hán liū

寒芦

hán lú

寒极

hán jí

寒雾

hán wù

寒烬

hán jìn

寒宫

hán gōng

寒燠

hán yù

寒草

hán cǎo

寒蜩

hán tiáo

寒宦

hán huàn

寒难

hán nán

寒井

hán jǐng

寒星

hán xīng

寒帶

hán dài

寒原

hán yuán

寒螀

hán jiāng

寒暖

hán nuǎn

寒音

hán yīn

寒年

hán nián

寒毛

hán máo

寒将

hán jiāng

寒菊

hán jú

寒篁

hán huáng

寒冻

hán dòng

寒楸

hán qiū

寒荄

hán gāi

寒渡

hán dù

寒痉

hán jìng

寒匏

hán páo

寒檠

hán qíng

寒晖

hán huī

寒蠢

hán chǔn

寒栖

hán qī

寒谷

hán gǔ

寒廉

hán lián

寒宵

hán xiāo

寒荣

hán róng

寒江

hán jiāng

寒璧

hán bì

寒缸

hán gāng

寒嗽

hán sòu

寒疟

hán nüè

寒薄

hán báo

寒馁

hán něi

寒丹

hán dān

寒暑

hán shǔ

寒鄙

hán bǐ

寒雀

hán què

寒绨

hán tí

寒凛

hán lǐn

寒冰

hán bīng

寒暄

hán xuān

寒籁

hán lài

寒浆

hán jiāng

寒晶

hán jīng

寒疝

hán shàn

寒蹇

hán jiǎn

寒雁

hán yàn

寒带

hán dài

寒品

hán pǐn

寒蛩

hán qióng

寒梦

hán mèng

寒蝇

hán yíng

寒条

hán tiáo

寒藤

hán téng

寒腊

hán là

寒蝉

hán chán

寒颤

hán zhàn

寒鸟

hán niǎo

寒溼

hán shī

寒樽

hán zūn

寒径

hán jìng

寒衲

hán nà

寒林

hán lín

寒人

hán rén

寒雪

hán xuě

寒脾

hán pí

寒鼈

hán biē

寒水

hán shuǐ

寒月

hán yuè

寒冬

hán dōng

寒肤

hán fū

寒埃

hán āi

寒青

hán qīng

寒悭

hán qiān

寒阴

hán yīn

寒木

hán mù

寒岑

hán cén

寒疡

hán yáng

寒家

hán jiā

寒霰

hán xiàn

寒烈

hán liè

寒醅

hán pēi

寒鸦

hán yā

寒歌

hán gē

寒树

hán shù

寒厥

hán jué

寒坰

hán jiōng

寒荷

hán hé

寒羊

hán yáng

寒荆

hán jīng

寒瘃

hán zhú

寒窑

hán yáo

寒素

hán sù

寒杵

hán chǔ

寒笛

hán dí

寒妇

hán fù

寒客

hán kè

寒细

hán xì

寒怆

hán chuàng

寒砧

hán zhēn

寒鷃

hán yàn

寒濑

hán lài

寒畯

hán jùn

寒齑

hán jī

寒微

hán wēi

寒笋

hán sǔn

寒竹

hán zhú

寒洲

hán zhōu

寒寠

hán lóu

寒盟

hán méng

寒酸

hán suān

寒村

hán cūn

寒更

hán gēng

寒落

hán luò

寒芒

hán máng

寒机

hán jī

寒乎

hán hū

寒色

hán sè

寒涩

hán sè

寒节

hán jiē

寒花

hán huā

寒疾

hán jí

寒烟

hán yān

寒藻

hán zǎo

寒酷

hán kù

寒豆

hán dòu

寒岁

hán suì

寒晓

hán xiǎo

寒庖

hán páo

寒蓬

hán péng

寒蜒

hán yán

寒景

hán jǐng

寒铜

hán tóng

寒漪

hán yī

寒釭

hán gāng

寒艳

hán yàn

寒餧

hán wèi

寒翠

hán cuì

寒伧

hán chen

寒拾

hán shí

寒飔

hán sī

寒冱

hán hù

寒声

hán shēng

寒韵

hán yùn

寒疠

hán lì

寒厉

hán lì

寒茭

hán jiāo

寒乌

hán wū

寒卉

hán huì

寒春

hán chūn

寒浔

hán xún

寒蒲

hán pú

寒雰

hán fēn

寒浞

hán zhuó

寒泉

hán quán

寒牎

hán chuāng

寒砚

hán yàn

寒泽

hán zé

寒噤

hán jìn

寒惧

hán jù

寒浅

hán qiǎn

寒溪

hán xī

寒灯

hán dēng

寒具

hán jù

寒啬

hán sè

寒砌

hán qì

寒孟

hán mèng

寒乏

hán fá


禽门

qín mén

阵门

zhèn mén

壅门

yōng mén

虎门

hǔ mén

它门

tā mén

慧门

huì mén

素门

sù mén

镜门

jìng mén

街门

jiē mén

弟门

dì mén

露门

lù mén

黑门

hēi mén

正门

zhèng mén

和门

hé mén

拱门

gǒng mén

竈门

zào mén

阗门

tián mén

瘂门

yǎ mén

灵门

líng mén

吴门

wú mén

裙门

qún mén

壁门

bì mén

庆门

qìng mén

闶门

kāng mén

孤门

gū mén

巡门

xún mén

池门

chí mén

鸾门

luán mén

敲门

qiāo mén

荜门

bì mén

花门

huā mén

竹门

zhú mén

席门

xí mén

霞门

xiá mén

踵门

zhǒng mén

杜门

dù mén

鬼门

guǐ mén

城门

chéng mén

球门

qiú mén

禹门

yǔ mén

吊门

diào mén

圣门

shèng mén

闇门

àn mén

役门

yì mén

头门

tóu mén

孽门

niè mén

端门

duān mén

举门

jǔ mén

恶门

è mén

乱门

luàn mén

荆门

jīng mén

悟门

wù mén

巢门

cháo mén

封门

fēng mén

防门

fáng mén

库门

kù mén

贿门

huì mén

蜀门

shǔ mén

浄门

jìng mén

掌门

zhǎng mén

共门

gòng mén

差门

chà mén

调门

diào mén

兴门

xīng mén

峡门

xiá mén

近门

jìn mén

那门

nà mén

义门

yì mén

眉门

méi mén

监门

jiān mén

傍门

bàng mén

长门

zhǎng mén

千门

qiān mén

顺门

shùn mén

邦门

bāng mén

脩门

yǒu mén

牙门

yá mén

奸门

jiān mén

射门

shè mén

石门

shí mén

绝门

jué mén

火门

huǒ mén

鱼门

yú mén

蠭门

fēng mén

逃门

táo mén

平门

píng mén

梵门

fàn mén

篱门

lí mén

安门

ān mén

侧门

cè mén

膺门

yīng mén

盛门

shèng mén

法门

fǎ mén

红门

hóng mén

灭门

miè mén

穴门

xué mén

北门

běi mén

重门

chóng mén

闩门

shuān mén

连门

lián mén

警门

jǐng mén

留门

liú mén

雉门

zhì mén

腰门

yāo mén

五门

wǔ mén

顶门

dǐng mén

悬门

xuán mén

笼门

lóng mén

闳门

hóng mén

屏门

píng mén

炎门

yán mén

肛门

gāng mén

迎门

yíng mén

古门

gǔ mén

斗门

dǒu mén

海门

hǎi mén

闯门

chuǎng mén

郡门

jùn mén

黄门

huáng mén

稿门

gǎo mén

攻门

gōng mén

阳门

yáng mén

霄门

xiāo mén

奇门

qí mén

横门

héng mén

争门

zhēng mén

翟门

zhái mén

西门

xī mén

九门

jiǔ mén

师门

shī mén

普门

pǔ mén

闼门

tà mén

辟门

pì mén

阀门

fá mén

电门

diàn mén

澳门

ào mén

蓟门

jì mén

某门

mǒu mén

路门

lù mén

抠门

kōu mén

朝门

cháo mén

鹊门

què mén

闺门

guī mén

仪门

yí mén

暗门

àn mén

利门

lì mén

忌门

jì mén

造门

zào mén

苏门

sū mén

诀门

jué mén

刀门

dāo mén

教门

jiào mén

涧门

jiàn mén

栊门

lóng mén

偏门

piān mén

医门

yī mén

权门

quán mén

根门

gēn mén

魄门

pò mén

墓门

mù mén

斜门

xié mén

应门

yìng mén

旌门

jīng mén

郭门

guō mén

京门

jīng mén

宗门

zōng mén

屠门

tú mén

山门

shān mén

当门

dāng mén

公门

gōng mén

胥门

xū mén

庠门

xiáng mén

金门

jīn mén

打门

dǎ mén

沟门

gōu mén

截门

jié mén

掖门

yè mén

便门

biàn mén

辕门

yuán mén

雷门

léi mén

丘门

qiū mén

灶门

zào mén

东门

dōng mén

歡门

huān mén

恩门

ēn mén

胆门

dǎn mén

脚门

jiǎo mén

孔门

kǒng mén

狗门

gǒu mén

逢门

féng mén

无门

wú mén

弱门

ruò mén

王门

wáng mén

鯆门

pū mén

大门

dà mén

郢门

yǐng mén

吏门

lì mén

款门

kuǎn mén

边门

biān mén

齐门

qí mén

查门

zhā mén

马门

mǎ mén

杨门

yáng mén

郎门

láng mén

十门

shí mén

罪门

zuì mén

缁门

zī mén

陵门

líng mén

松门

sōng mén

板门

bǎn mén

满门

mǎn mén

柴门

chái mén

木门

mù mén

衙门

yá men

凈门

jìng mén

曾门

zēng mén

闸门

zhá mén

寒门

hán mén

房门

fáng mén

市门

shì mén

坊门

fāng mén

合门

hé mén

独门

dú mén

玄门

xuán mén

抉门

jué mén

庙门

miào mén

幸门

xìng mén

桃门

táo mén

照门

zhào mén

衡门

héng mén

犯门

fàn mén

元门

yuán mén

排门

pái mén

亚门

yà mén

修门

xiū mén

外门

wài mén

凯门

kǎi mén

蓬门

péng mén

豪门

háo mén

闿门

kǎi mén

夔门

kuí mén

侯门

hóu mén

妙门

miào mén

帝门

dì mén

踏门

tà mén

拦门

lán mén

汽门

qì mén

强门

qiáng mén

晨门

chén mén

桑门

sāng mén

并门

bìng mén

溜门

liū mén

脑门

nǎo mén

南门

nán mén

全门

quán mén

欢门

huān mén

单门

dān mén

缺门

quē mén

麦门

mài mén

沙门

shā mén

佛门

fó mén

唱门

chàng mén

出门

chū mén

破门

pò mén

穹门

qióng mén

学门

xué mén

棘门

jí mén

人门

rén mén

祸门

huò mén

戟门

jǐ mén

也门

yě mén

善门

shàn mén

禅门

chán mén

入门

rù mén

国门

guó mén

仕门

shì mén

天门

tiān mén

河门

hé mén

折门

zhé mén

暑门

shǔ mén

祭门

jì mén

毬门

qiú mén

水门

shuǐ mén

锅门

guō mén

风门

fēng mén

青门

qīng mén

诗门

shī mén

空门

kōng mén

凿门

záo mén

新门

xīn mén

产门

chǎn mén

星门

xīng mén

昌门

chāng mén

同门

tóng mén

贫门

pín mén

僧门

sēng mén

洪门

hóng mén

穷门

qióng mén

走门

zǒu mén

开门

kāi mén

上一组词:寒林
下一组词:豪门

更多寒的组词

寒门的意思


词语解释:

寒门hánmén

(1) 指寒微的门第,专指门第势力较低的世家也叫庶族,并非指贫民阶级。

例上品无寒门,下品无势族。——《hAo86.晋书·刘毅传》英poor family

引证解释:

⒈ 古代传说中北方极寒冷的地方。

引《楚辞·远游》:“舒并节以驰騖兮,逴絶垠乎寒门。”
王逸注:“寒门,北极之门也。”
《淮南子·墬形训》:“北方曰北极之山,曰寒门。”
高诱注:“积寒所在,故曰寒门。”

⒉ 即谷口。古代地名。在今陕西礼泉县东北。

引《汉书·郊祀志上》:“所谓寒门者, 谷口也。”
颜师古注:“谷口,仲山之谷口也, 汉时为县,今呼之治谷是也。以仲山之北寒凉,故谓此谷为寒门也。”

⒊ 寒微的门第。 《三国志·吴志·周泰传》“﹝孙权﹞遣使者授以御盖” 裴松之注引晋虞溥《江表传》:“卿吴之功臣,孤当与卿同荣辱、等休戚。

引幼平意快为之,勿以寒门自退也。”
唐李白《溧阳濑水贞义女碑铭》:“粲粲贞女,孤生寒门。”
梁启超《变法通议·论科举》:“是以不考实行,专採虚望,末流所届,乃至寒门贵族,划若鸿沟。”

⒋ 谦称自己的家。

引《二刻拍案惊奇》卷三:“贤壻既非姓白,为何假称舍姪,光降寒门?”
《西游记》第二十回:“那老者一骨鲁跳将起来,忙歛衣襟,出门还礼道:‘长老,失迎。你自哪方来的?到我寒门何故?’”
欧阳予倩《人面桃花》第三场:“博陵崔护是何人?不该题句到寒门。”

国语词典:

北极。

网络解释:

寒门

寒门:汉语词汇

寒门:中国古代对北冰洋附近的称呼

寒门 (汉语词汇)

寒门,指寒微的门第,专指门第势力较低的世家也叫庶族,并非指贫民阶级。

庶族亦称“寒门”、“寒族”。魏、晋、南北朝时不属于士族的家族,大多为普通中小地主。

更多门的组词

寒门详细解释


读音:hán

寒hán(1)(形)冷(跟‘暑’相对):~冬|~风|天~地冻|受了一点~。(2)(形)害怕;畏惧:心~|胆~。(3)(形)穷困:贫~|~素(旧时形容穷苦的读书人家)。

读音:mén

门mén(1)(名)房屋、车船或用围墙、篱笆等围起来的地方的出入口:前~|屋~|送货上~。(2)(名)装置在上述出入口;能开关的障碍物;多用木料或金属材料做成:铁~|栅栏~儿|两扇红漆大~。(3)(名)(~儿)器物可以开关的部分:柜~儿|炉~儿。(4)(名)形状或作用像门的:电~|水~|气~|闸~。(5)(名)(~儿)门径:窍~|炼钢的活儿我也摸着点~儿了。(6)(名)旧时指家族或家族的一支;现在指一般的家庭:满~|双喜临~|张~王氏|长~长子。(7)(名)宗教、学术思想上的派别:儒~|佛~|左道旁~。(8)(名)传统指称跟师傅有关的:拜~|同~|~徒。(9)(名)一般事物的分类:分~别类|五花八~。(名)生物学中把具有最基本最显著的共同特征的生物分为若干群;每一群叫一门;如原生动物门、裸子植物门等。门以下为纲。(名)压宝时下赌注的位置的名称;也用来表示赌博者的位置;有“天门”、“青龙”等名目。(量)ɑ)用于炮。b)用于功课、技术等。(Mén)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025