qū méng
qū bié
qū wèi
qū jí
qū huán
qū zōu
qū lǐ
qū xiàn
qū pàn
qū jiè
qū míng
qū qū
qū jiān
qū pǐn
qū luò
qū jié
qū jū
qū duàn
qū móu
qū diàn
qū yú
qū shí
qū xià
qū lú
qū yáng
qū zhǎng
qū huà
qū méng
qū pàn
qū zhōng
qū wài
qū lǐ
qū mào
qū fēn
qū fú
qū zhòu
qū yù
qū píng
qū zhǒng
qū pèi
bīn méng
gēn méng
chāo méng
gōu méng
fú méng
jìn méng
fáng méng
zuì méng
zì méng
zhòng méng
lí méng
fù méng
yí méng
guǎ méng
qún méng
liáng méng
qǐ méng
wèi méng
méng méng
lǜ méng
shù méng
yú méng
xiōng méng
jiā méng
mài méng
jiàn méng
biān méng
nì méng
lí méng
rén méng
zī méng
liú méng
pín méng
xié méng
rǎn méng
jiàn méng
luàn méng
gōu méng
fú méng
jiān méng
zhào méng
kāi méng
cāng méng
qū méng
谓草木萌芽勾曲生出。
⒈ 谓草木萌芽勾曲生出。
引《礼记·乐记》:“草木茂,区萌达。”
郑玄注:“屈生曰区。”
孔颖达疏:“谓鉤曲而生出,菽豆是也。”
《管子·五行》:“然则冰解而冻释,草木区萌。”
1. 分别:区分。区别。
2. 地域:地区。区划。
3. 〔区区〕小,细微:如“区区小事”。
4. 行政区划单位:省级自治区。市辖区。
萌读音:méng萌méng(动)萌芽:故态复~。萌méng古同“氓”(méng)。