mián dài
mián chǐ
mián miǎo
mián kuàng
mián yáng
mián qū
mián miǎo
mián wàng
mián huā
mián bó
mián róu
mián jǔ
mián bù
mián dǔ
mián shān
mián chóu
mián zhuì
mián zhā
mián xuán
mián miǎo
mián ài
mián mào
mián miǎo
mián mián
mián shì
mián liè
mián lián
mián yǔ
mián luò
mián chán
mián zi
mián chóu
mián ruò
mián yǔ
mián yào
mián chuò
mián róng
mián ài
mián ruǎn
mián méng
mián lián
mián mì
mián jiǎn
mián gèn
mián yán
mián zuì
mián jiǎ
mián wēi
mián zhǐ
mián jù
mián cháng
mián bó
mián mán
mián yī
mián yuǎn
mián mì
mián jué
mián tiān
mián shàng
mián táng
mián mì
mián xù
mián dùn
mián lì
mián bèi
mián méng
mián yě
mián gé
mián lì
mián gù
mián dié
mián lì
mián tàn
mián luán
mián xiù
yóu luò
shéng luò
shú luò
rè luò
gān luò
yù luò
bāo luò
yīng luò
jīng luò
zhū luò
wǎng luò
xīng luò
xì luò
chán luò
mǎ luò
gǎn luò
hé luò
huó luò
pán luò
bāo luò
gōu luò
zhōu luò
pán luò
lǒng luò
jié luò
zhī luò
mián luò
dōu luò
qián luò
mí luò
bā luò
chě luò
lián luò
láo luò
zhōng luò
qīng luò
lián luò
jīn luò
duàn luò
luó luò
jī luò
méng luò
yì luò
bǎo luò
lǒng luò
yán luò
záo luò
zhū luò
guǎn luò
zhú luò
qián luò
jīn luò
lóu luò
sī luò
mài luò
jiāo luò
jǐng luò
zhuàng luò
jiāng luò
mò luò
sūn luò
jú luò
dì luò
lǚ luò
yì luò
luó luò
hé luò
guàn luò
⒈ 亦作“緜络”。
⒉ 缠绕;网络。
引《楚辞·招魂》:“秦篝齐缕, 郑绵络些。”
王逸注:“绵,缠也;络,缚也。”
《汉书·扬雄传下》:“是以宓牺氏之作《易》也,緜络天地,经以八卦。”
⒊ 连续;连绵。
引《宋书·王微传》:“今有此书,非敢叨拟中散,诚不能顾影负心,纯盗虚声,所以绵络累纸,本不营尚书虎爪板也。”
宋叶适《湖州胜赏楼记》:“特岭联亙,巧石绵络,颇抑湖之重势而蔽遮其寒风,故其人意安而气和。”
明归有光《史论序》:“先生自三五载籍,迄於宋亡,绵络千载,非止有唐一代之事。”
清陈康祺《郎潜纪闻》卷十:“一曰席号,上雨旁风,架搆绵络,藩篱其中。”
绵mián(1)(名)丝锦:~绸。(2)(动)绵延:连~。(3)(形)柔软:软~~。
络读音:luò,lào[ luò ]1. 像网子那样的东西:络头。经络。脉络。网络。橘络。
2. 用网状物兜住,笼罩:笼络。
3. 缠绕:络纱。络丝。络线。
4. 相连续,前后相接:络穴(针灸穴位分类名)。络续。络绎。联络。