sūn cáo
sūn shí
sūn shū
sūn áo
sūn jīn
sūn jiē
sūn zǐ
sūn cí
sūn shān
sūn luò
sūn cí
sūn ér
sūn mèng
sūn páng
sūn hóng
sūn yǒu
sūn láng
sūn xǔ
sūn fù
sūn wú
sūn móu
sūn xī
sūn zhī
sūn xù
sūn xù
sūn nān
sūn yè
sūn nǚ
sūn sūn
sūn zēng
sūn liú
sūn yáng
guǎn luò
gǎn luò
yán luò
pán luò
jǐng luò
yì luò
yóu luò
mò luò
yì luò
dì luò
jīn luò
zhuàng luò
lǒng luò
lián luò
zhōng luò
jiāo luò
jī luò
mián luò
bāo luò
záo luò
chě luò
rè luò
lóu luò
gān luò
luó luò
luó luò
qīng luò
sūn luò
zhú luò
zhōu luò
chán luò
yù luò
jīn luò
qián luò
xì luò
guàn luò
jīng luò
qián luò
bā luò
shú luò
mài luò
bāo luò
hé luò
wǎng luò
lǒng luò
jié luò
jiāng luò
jú luò
hé luò
láo luò
mí luò
lián luò
gōu luò
pán luò
sī luò
mǎ luò
dōu luò
méng luò
huó luò
zhū luò
lǚ luò
duàn luò
shéng luò
yīng luò
bǎo luò
zhī luò
zhū luò
xīng luò
⒈ 人体中络脉的分支,即络脉中的细小部分。
引《素问·气穴论》:“帝曰:‘余已知气穴之处,游鍼之居,愿闻孙络谿谷亦有所应乎?’”
王冰注:“孙络,小络也,谓络之支别者。”
《灵枢经·脉度》:“经脉为里,支而横者为络,络之别者为孙。”
⒉ 借事物的细微线索。
引章炳麟《官制索隐》:“推迹经脉,尽於孙络。相其阴阳,尝其臭味。其作始至微眇,而终甚鉅,为佣众所弗能理者,乃著之於篇。”
身体中络脉的细小分支,称为「孙络」。
1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。
络读音:luò,lào[ luò ]1. 像网子那样的东西:络头。经络。脉络。网络。橘络。
2. 用网状物兜住,笼罩:笼络。
3. 缠绕:络纱。络丝。络线。
4. 相连续,前后相接:络穴(针灸穴位分类名)。络续。络绎。联络。