南唐


南唐的组词


南燕

nán yàn

南亳

nán bó

南门

nán mén

南平

nán píng

南美

nán měi

南元

nán yuán

南部

nán bù

南管

nán guǎn

南畿

nán jī

南巡

nán xún

南食

nán shí

南阜

nán fù

南藩

nán fān

南巢

nán cháo

南郊

nán jiāo

南度

nán dù

南溟

nán míng

南糖

nán táng

南極

nán jí

南牙

nán yá

南闱

nán wéi

南班

nán bān

南梁

nán liáng

南粮

nán liáng

南荒

nán huāng

南极

nán jí

南蔽

nán bì

南帝

nán dì

南雅

nán yǎ

南边

nán bian

南床

nán chuáng

南齐

nán qí

南宋

nán sòng

南家

nán jiā

南甍

nán méng

南京

nán jīng

南蕃

nán fān

南为

nán wéi

南郑

nán zhèng

南楼

nán lóu

南味

nán wèi

南烹

nán pēng

南户

nán hù

南無

nán wú

南瓜

nán guā

南江

nán jiāng

南凉

nán liáng

南牧

nán mù

南窗

nán chuāng

南贝

nán bèi

南辕

nán yuán

南天

nán tiān

南唐

nán táng

南皿

nán mǐn

南都

nán dōu

南华

nán huá

南膜

nán mó

南岭

nán lǐng

南國

nán guó

南蓢

nán lǎng

南戏

nán xì

南图

nán tú

南徐

nán xú

南客

nán kè

南园

nán yuán

南口

nán kǒu

南隆

nán lóng

南皮

nán pí

南宫

nán gōng

南裔

nán yì

南斗

nán dǒu

南陆

nán lù

南能

nán néng

南粤

nán yuè

南金

nán jīn

南苑

nán yuàn

南真

nán zhēn

南湖

nán hú

南地

nán dì

南譌

nán é

南守

nán shǒu

南向

nán xiàng

南牀

nán chuáng

南无

nā mó

南渡

nán dù

南面

nán miàn

南卷

nán juàn

南浔

nán xún

南式

nán shì

南府

nán fǔ

南邻

nán lín

南州

nán zhōu

南昌

nán chāng

南欧

nán ōu

南僞

nán wěi

南谯

nán qiáo

南翔

nán xiáng

南明

nán míng

南星

nán xīng

南纪

nán jì

南阮

nán ruǎn

南楚

nán chǔ

南虢

nán guó

南朝

nán cháo

南淮

nán huái

南河

nán hé

南风

nán fēng

南诏

nán zhào

南屏

nán píng

南熏

nán xūn

南离

nán lí

南董

nán dǒng

南飔

nán sī

南人

nán rén

南溪

nán xī

南史

nán shǐ

南公

nán gōng

南服

nán fú

南直

nán zhí

南迈

nán mài

南亚

nán yà

南车

nán chē

南司

nán sī

南官

nán guān

南伯

nán bó

南省

nán shěng

南士

nán shì

南浦

nán pǔ

南野

nán yě

南内

nán nèi

南阳

nán yáng

南庭

nán tíng

南琛

nán chēn

南画

nán huà

南宪

nán xiàn

南下

nán xià

南迁

nán qiān

南容

nán róng

南馆

nán guǎn

南市

nán shì

南陌

nán mò

南籥

nán yuè

南海

nán hǎi

南斋

nán zhāi

南吕

nán lǚ

南革

nán gé

南栀

nán zhī

南方

nán fāng

南越

nán yuè

南衙

nán yá

南威

nán wēi

南军

nán jūn

南夏

nán xià

南讹

nán é

南货

nán huò

南氏

nán shì

南荣

nán róng

南药

nán yào

南狐

nán hú

南竹

nán zhú

南非

nán fēi

南碑

nán bēi

南鄙

nán bǐ

南监

nán jiān

南蛮

nán mán

南曲

nán qǔ

南征

nán zhēng

南词

nán cí

南冠

nán guān

南廱

nán yōng

南辫

nán biàn

南子

nán zǐ

南道

nán dào

南岳

nán yuè

南伪

nán wěi

南音

nán yīn

南翁

nán wēng

南学

nán xué

南北

nán běi

南顿

nán dùn

南台

nán tái

南社

nán shè

南陵

nán líng

南雍

nán yōng

南夷

nán yí

南狩

nán shòu

南曹

nán cáo

南村

nán cūn

南韩

nán hán

南条

nán tiáo

南邦

nán bāng

南拳

nán quán

南国

nán guó

南宗

nán zōng

南壄

nán yě

南乌

nán wū

南山

nán shān

南柯

nán kē

南中

nán zhōng

南垂

nán chuí

南箕

nán jī

南桁

nán héng

南冥

nán míng

南枝

nán zhī

南珠

nán zhū

南洋

nán yáng

南首

nán shǒu

南正

nán zhèng

南乡

nán xiāng

南亩

nán mǔ

南纬

nán wěi

南云

nán yún

南郭

nán guō

南雷

nán léi

南奔

nán bēn

南心

nán xīn

南朔

nán shuò

南八

nán bā

南米

nán mǐ

南陔

nán gāi

南关

nán guān

南徼

nán jiǎo

南川

nán chuān

南甸

nán diàn

南派

nán pài

南院

nán yuàn


四唐

sì táng

堤唐

dī táng

住唐

zhù táng

晩唐

wǎn táng

帝唐

dì táng

中唐

zhōng táng

高唐

gāo táng

穨唐

tuí táng

避唐

bì táng

后唐

hòu táng

炎唐

yán táng

两唐

liǎng táng

荒唐

huāng táng

頽唐

tuí táng

颓唐

tuí táng

苍唐

cāng táng

旁唐

páng táng

横唐

héng táng

南唐

nán táng

瞿唐

qú táng

三唐

sān táng

李唐

lǐ táng

轩唐

xuān táng

詹唐

zhān táng

白唐

bái táng

浩唐

hào táng

北唐

běi táng

青唐

qīng táng

盛唐

shèng táng

咸唐

xián táng

初唐

chū táng

拿唐

ná táng

马唐

mǎ táng

磅唐

bàng táng

美唐

měi táng

巨唐

jù táng

行唐

xíng táng

上一组词:南元
下一组词:南牧

更多南的组词

南唐的意思


词语解释:

南唐Nántáng

(1) 五代时十国之一。公元937年李昪( biàn)代吴称帝,建都金陵(今江苏南京),国号唐,史称南唐。传至李煜( yù ),公元975年为宋所灭

英the Nontang Dy nasty

引证解释:

⒈ 五代十国之一。公元937年李昪代吴称帝,建都金陵 (今江苏南京市 ),国号唐,史称南唐。曾灭闽楚,极盛时有今江苏安徽淮河以南和福建、江西、湖南及湖北东部地区。975年为北宋所灭。共历三主,三十九年。

引清陈维崧《望江南·岁暮杂忆》词:“人鬭南唐金叶子,街飞北宋闹蛾儿,此夜不胜思。”
王国维《人间词话》卷上:“《花间》于南唐人词中虽録张泌作,而独不登正中只字,岂当时文采为功名所掩耶?”

国语词典:

朝代名。(西元937~975)​ 五代诸朝之一。始祖徐知诰,受吴禅,称帝于金陵,国号唐,史称为「南唐」。国力在十国中最为强大。传至其孙李煜,为宋所灭。

词语翻译

英语Tang of the Five Southern Dynasties 937-975法语Tang du Sud

网络解释:

南唐

南唐(937年—975年),是五代十国时期李昪在江南建立的政权,定都江宁(今南京),后迁都南昌。传三世一帝二主,享国三十九年,是十国当中版图较大的国家。吴太和七年(935年)南吴睿帝加封徐知诰为齐王,并将升州、润州等十州之地划归齐国;南唐升元元年(937年)徐知诰建立齐国;同年十月,徐知诰受禅称帝,国号“齐”,改元升元;升元三年(939年)徐知诰恢复李姓,改名为昪,自称是唐宪宗之子建王李恪的四世孙,又改国号为“唐”,史称“南唐”。李昪即位后,继续保境安民,在相对安定的条件下,社会生产有所发展。与同时割据诸国相比,南唐地大力强;由于兴科举、建学校,文化也比别国昌盛。保大三年(945年),南唐乘闽内乱,出兵灭闽,俘王延政。保大九年,南唐乘楚内乱,派兵灭楚,马希崇降。但不久,楚国故地为周行逢所据,南唐未能巩固所占之楚地。中兴元年(958年)李璟去皇帝尊号,称江南国主,并向后周称臣;宋开宝八年(975年)宋军攻占金陵,后主李煜出降,南唐灭亡。南唐虽偏安于淮河以南,却是五代十国时期经济文化繁荣、科技进步、对外开放程度最高的国家,对后世宋朝的经济发展打下了坚实的基础。南唐最盛时幅员35州,大约地跨今江西全省及安徽、江苏、福建、湖北和湖南等省的一部分。人口约500万,为中国南方的经济开发作出了重大贡献。
更多唐的组词

南唐详细解释


读音:nán[ nán ]

1. 方向,早晨面对太阳,右手的一边,与“北”相对:南北。南方。南面。南国(指中国南部)。南陲(南部边疆)。南极。南半球。

2. 姓。

读音:táng

唐táng(1)(形)(言谈)虚夸:~大无验。(2)(形)空;徒然:功不~捐(功夫不白费)。(3)(名)传说中的朝代名;尧所建。(4)(名)唐朝。(5)(名)后唐。(6)(名)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025