初唐


初唐的组词


初传

chū chuán

初霜

chū shuāng

初刻

chū kè

初九

chū jiǔ

初岁

chū suì

初地

chū dì

初霁

chū jì

初潮

chū cháo

初来

chū lái

初露

chū lù

初雪

chū xuě

初魄

chū pò

初景

chū jǐng

初会

chū huì

初嫁

chū jià

初学

chū xué

初食

chū shí

初交

chū jiāo

初旦

chū dàn

初名

chū míng

初辉

chū huī

初头

chū tóu

初初

chū chū

初测

chū cè

初期

chū qī

初愿

chū yuàn

初祖

chū zǔ

初中

chū zhōng

初献

chū xiàn

初平

chū píng

初机

chū jī

初禅

chū chán

初旬

chū xún

初试

chū shì

初荣

chū róng

初指

chū zhǐ

初秋

chū qiū

初官

chū guān

初阶

chū jiē

初次

chū cì

初战

chū zhàn

初文

chū wén

初篁

chū huáng

初始

chū shǐ

初古

chū gǔ

初速

chū sù

初唐

chū táng

初旨

chū zhǐ

初伏

chū fú

初冠

chū guān

初程

chū chéng

初晰

chū xī

初基

chū jī

初一

chū yī

初衣

chū yī

初更

chū gēng

初探

chū tàn

初晓

chū xiǎo

初度

chū dù

初寒

chū hán

初本

chū běn

初生

chū shēng

初定

chū dìng

初赛

chū sài

初宵

chū xiāo

初藳

chū gǎo

初敕

chū chì

初暾

chū tūn

初起

chū qǐ

初服

chū fú

初钟

chū zhōng

初政

chū zhèng

初稿

chū gǎo

初吉

chū jí

初診

chū zhěn

初春

chū chūn

初令

chū lìng

初化

chū huà

初月

chū yuè

初肇

chū zhào

初笄

chū jī

初賽

chū sài

初恋

chū liàn

初昕

chū xīn

初意

chū yì

初醮

chū jiào

初妻

chū qī

初凉

chū liáng

初昏

chū hūn

初末

chū mò

初志

chū zhì

初婚

chū hūn

初夜

chū yè

初民

chū mín

初选

chū xuǎn

初版

chū bǎn

初心

chū xīn

初犯

chū fàn

初昔

chū xī

初眠

chū mián

初考

chū kǎo

初浅

chū qiǎn

初役

chū yì

初旭

chū xù

初弦

chū xián

初等

chū děng

初供

chū gòng

初年

chū nián

初级

chū jí

初审

chū shěn

初终

chū zhōng

初节

chū jié

初事

chū shì

初评

chū píng

初载

chū zǎi

初然

chū rán

初小

chū xiǎo

初日

chū rì

初诊

chū zhěn

初见

chū jiàn

初校

chū xiào

初衷

chū zhōng

初筵

chū yán

初场

chū chǎng

初世

chū shì

初元

chū yuán

初创

chū chuàng

初冬

chū dōng

初梦

chū mèng

初步

chū bù

初夏

chū xià

初晨

chū chén

初时

chū shí

初叶

chū yè

初间

chū jiān

初阳

chū yáng


詹唐

zhān táng

横唐

héng táng

浩唐

hào táng

避唐

bì táng

中唐

zhōng táng

美唐

měi táng

帝唐

dì táng

马唐

mǎ táng

后唐

hòu táng

炎唐

yán táng

两唐

liǎng táng

荒唐

huāng táng

行唐

xíng táng

盛唐

shèng táng

旁唐

páng táng

穨唐

tuí táng

四唐

sì táng

初唐

chū táng

南唐

nán táng

三唐

sān táng

北唐

běi táng

頽唐

tuí táng

苍唐

cāng táng

巨唐

jù táng

晩唐

wǎn táng

住唐

zhù táng

颓唐

tuí táng

轩唐

xuān táng

高唐

gāo táng

磅唐

bàng táng

咸唐

xián táng

白唐

bái táng

青唐

qīng táng

拿唐

ná táng

李唐

lǐ táng

瞿唐

qú táng

堤唐

dī táng

上一组词:北唐
下一组词:磅唐

更多初的组词

初唐的意思


词语解释:

指从唐代开国到唐太宗贞观二十三年(
年——
年),是唐朝的建立与初步巩固时期。
泛指唐代初期。

引证解释:

⒈ 世人论唐代诗体,多从元杨士弘《唐音》和明高棅《唐诗品汇》中以初、盛、中、晚唐编选唐诗的标目,将其划分为四个时期,以武德至开元初为“初唐”。

引清方苞《书柳文后》:“故凡所作效古而自汩其体者,引喻凡猥者,辞繁而芜句佻且稚者,记、序、书、説、杂文皆有之,不独碑、誌仍六朝、 初唐餘习也。”
清魏源《<诗比兴笺>序》:“即其比兴一端,能使汉、魏 、六朝、初唐骚人墨客,勃鬱幽芬於情文繚绕之间。”

⒉ 泛指唐代初期。

例如:他专门研究初唐的政治经济状况。

国语词典:

论诗风者指唐初至玄宗开元初为「初唐」。渐变六朝风习,趋于浑茂。

网络解释:

初唐

初唐(公元618—712年)大体上是指唐代开国至唐玄宗先天元年(或称武德至开元初)之间。初唐时国力强盛,唐太宗时期国力逐渐复苏,击败强敌东突厥,唐太宗受尊“天可汗”,成就贞观之治。唐高宗时期击败西突厥、高句丽等强敌,建立永徽之治。唐高宗去世后,武后于690年建国周,即武周,女主政治达到高峰。直到705年唐中宗因神龙革命而复辟,唐朝得以恢复。女主政治直到唐玄宗继位后才完全结束。唐室出身关陇集团,先祖李虎在南北朝的西魏是八柱国之一,封为唐国公。其后代李渊为隋朝晋阳(在今山西太原西南)留守,在隋末民变时出兵入关中以争夺天下,于618年受隋恭帝杨侑禅位建国唐朝,在唐朝统一战争统一天下。唐朝的首都为长安(今陕西西安),并且设有东都洛阳、北都晋阳等等陪都 。军事制度前期采用府兵制,军力强盛,多次击败外族。后期则出现节度使(藩镇)的军政制度,割据一方,到唐朝后期还出现四十八个藩镇。唐朝是当时世界的强国之首,与突厥、高句丽、吐蕃、大食争夺四方霸权。借由羁縻制度控制回纥、契丹等等北方各族,还调度漠北地区的突厥诸部军队攻打西突厥、高句丽。并且让南诏、高昌、龟兹、粟特、吐蕃、新罗、渤海国和日本等国家吸收唐朝的文化与政治体制。
更多唐的组词

初唐详细解释


读音:chū

初chū(1)(形)基本义:开始的;开始的部分。(2)(形)第一个:~伏。(3)(形)第一次:~来。(4)(形)最低的(等级):~级。(5)(形)原来的:~愿。(6)(形)姓。

读音:táng

唐táng(1)(形)(言谈)虚夸:~大无验。(2)(形)空;徒然:功不~捐(功夫不白费)。(3)(名)传说中的朝代名;尧所建。(4)(名)唐朝。(5)(名)后唐。(6)(名)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025