mín jì
mín yán
mín kuì
mín fēng
mín shí
mín gōng
mín gāo
mín jūn
mín gē
mín zhī
mín yǒu
mín dù
mín wǔ
mín yòng
mín quán
mín mín
mín cí
mín jí
mín xū
mín xìng
mín yì
mín néng
mín jí
mín yí
mín suǒ
mín xiè
mín lì
mín zhèng
mín cái
mín yīng
mín lì
mín hùn
mín biàn
mín yán
mín bìng
mín liáng
mín guó
mín chóu
mín xuán
mín zhì
mín zhǔ
mín shù
mín chǎn
mín mù
mín zhǎng
mín cóng
mín jǐng
mín jué
mín é
mín zhuàng
mín mǔ
mín zú
mín ràng
mín yǐn
mín yí
mín shì
mín qì
mín gōng
mín mò
mín fáng
mín pū
mín jì
mín yǔ
mín fèn
mín yíng
mín mǔ
mín yè
mín cháng
mín shì
mín guān
mín yán
mín chén
mín dé
mín yuàn
mín xīn
mín kān
mín shī
mín ōu
mín fū
mín rén
mín yuè
mín hé
mín yáo
mín jīng
mín chóu
mín shè
mín zhǒng
mín yuàn
mín kùn
mín méng
mín xiào
mín chǎn
mín bīng
mín sòng
mín jiǎ
mín wàng
mín tuán
mín cáo
mín biān
mín jiān
mín yì
mín pǐn
mín tíng
mín tiān
mín zhì
mín mìng
mín gāng
mín zhòng
mín shēng
mín yōu
mín shí
mín hù
mín xiù
mín lè
mín hài
mín dào
mín xué
mín shè
mín zhèng
mín guān
mín jū
mín chóu
mín bù
mín xū
mín yuē
mín cūn
mín sú
mín jiān
mín bǐng
mín kǒu
mín bàn
mín wù
mín xiǎng
mín zéi
mín biǎo
mín shǐ
mín jiān
mín fú
mín běn
mín gōng
mín yàn
mín fáng
mín háo
mín wū
mín yī
mín chuán
mín lí
mín wù
mín jiā
mín ài
mín lì
mín yì
mín yáo
mín diǎn
mín qíng
mín wáng
zhēng shù
chóu shù
fù shù
bēi shù
pǐn shù
zhào shù
lí shù
pǐ shù
cè shù
zhòng shù
qián shù
tú shù
zǒu shù
shì shù
xiāo shù
yún shù
cháng shù
féi shù
méng shù
pín shù
chén shù
hán shù
jiàn shù
lí shù
zhī shù
dài shù
mín shù
lǐ shù
méng shù
niè shù
dí shù
liáo shù
méng shù
liáo shù
fán shù
⒈ 庶民,百姓。
引《管子·国蓄》:“人君铸钱立币,民庶之通施也。”
《后汉书·党锢传·刘祐》:“民庶穷困,州郡累气。”
《周书·王子直传》:“淮南民庶因兵寇之后,犹聚为盗。”
宋范仲淹《奏赎法等三事》:“臣请陛下日修至仁之德,下及民庶。”
民mín(1)(名)人民:~办|~变|~兵|吊~代罪|劳~伤财|全~皆兵。(2)(名)某族的人:藏~|回~。(3)(名)从事某种职业的人:农~|渔~|牧~。(4)(名)民间:~歌|~谣。(5)(名)非军人;非军事的:军~团结|拥政爱~。
庶读音:shù庶shù(1)(形)众多。(2)(副)庶几;将近;差不多。