qí sài
qí fú
qí pàn
qí zhù
qí xǐ
qí zhǐ
qí wàng
qí shěn
qí jiè
qí ráng
qí dǎo
qí yǔ
qí nóng
qí chàn
qí yáng
qí shù
qí qiān
qí fú
qí jì
qí bào
qí guì
qí fù
qí qí
qí wén
qí mèng
qí yù
qí cán
qí xiáng
qí hán
qí ěr
qí gào
qí qiú
qí dǎo
qí nián
qí ěr
qí gǔ
qí xiàng
qí shèng
qí yuàn
qí kè
qí zǐ
qí yì
qí qǐng
qí qíng
qí sǐ
qí sī
qí zhàn
jiàn yáng
qū yáng
jí yáng
zhuàng yáng
tú yáng
rǎng yáng
jià yáng
háo yáng
zhàn yáng
xī yáng
shí yáng
shàng yáng
wǔ yáng
xì yáng
lóng yáng
líng yáng
pán yáng
zāng yáng
chù yáng
tóu yáng
shāng yáng
bēn yáng
fén yáng
tāng yáng
gāo yáng
huái yáng
mián yáng
xiāo yáng
cài yáng
mù yáng
quǎn yáng
yù yáng
qīng yáng
diāo yáng
qí yáng
fēng yáng
bó yáng
zhèng yáng
jīn yáng
tuó yáng
tóu yáng
xiāng yáng
lán yáng
jiāo yáng
qíng yáng
shān yáng
fēng yáng
lí yáng
tóng yáng
jié yáng
zhì yáng
mián yáng
yān yáng
chāng yáng
yán yáng
qián yáng
wàng yáng
wú yáng
gōng yáng
sāng yáng
kū yáng
yán yáng
fén yáng
yìn yáng
gōng yáng
qiàn yáng
yuán yáng
cháng yáng
qiāng yáng
míng yáng
líng yáng
fāng yáng
làn yáng
mián yáng
huǒ yáng
qiú yáng
diào yáng
chǎn yáng
qí yáng
gǎn yáng
fén yáng
fàng yáng
qiān yáng
hú yáng
hán yáng
wáng yáng
niú yáng
xiáng yáng
máng yáng
⒈ 烹羊以祭。古代祭山的一种祭仪。
引《管子·形势》:“山高而不崩,则祈羊至矣;渊深而不涸,则沉玉极矣。”
尹知章注:“山不崩,渊不涸。兴雨之祥,故羊玉而祈祭。烹羊以祭,故曰祈羊。”
于省吾《双剑誃诸子新证·管子一》:“张文虎云:祈羊费解。羊疑‘祥’字之譌。 《国準篇》云:‘立祈祥以固山泽。’是其证。按:‘羊’‘祥’虽字通,然下文云‘沉玉极矣’。沉坠之玉与祈祷之羊对文,则羊仍应读为牛羊之羊。后《解》(《形势解》)云:‘故曰山高而不崩,则祈羊至矣。’羊用以祈祷,故习称为祈羊。 《轻重甲》‘此之谓没之以祈祥’,祥亦应读为平,上言鬼神言祭言泽,则祈羊义亦相承。”
祈qí(1)(动)祈祷;向神默告自己的愿望。(2)(动)请求;希望。(3)(Qí)姓。
羊读音:yáng,xiáng[ yáng ]1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。