sāng péng
sāng sè
sāng chóng
sāng gān
sāng má
sāng běn
sāng tián
sāng zhù
sāng yú
sāng dù
sāng sī
sāng gǔ
sāng yáng
sāng gōng
sāng lù
sāng hé
sāng é
sāng yè
sāng cāng
sāng zhè
sāng guǎn
sāng yān
sāng jiān
sāng rèn er
sāng chén
sāng jīng
sāng chóu
sāng shí
sāng lín
sāng yě
sāng hù
sāng kǒng
sāng zhǔ
sāng qián
sāng yuán
sāng fǔ
sāng pǔ
sāng yāng
sāng lún
sāng xiē
sāng yōng
sāng niǎn
sāng ráng
sāng gōng
sāng jī
sāng chā
sāng lǐ
sāng bǐ
sāng qí
sāng pú
sāng shèn
sāng hǎi
sāng shū
sāng é
sāng jī
sāng jǐng
sāng hù
sāng xǐ
sāng mén
sāng cán
sāng lí
sāng zhī
sāng xīn
sāng mò
sāng huáng
sāng shèn
sāng huā
sāng shàng
sāng chā
sāng gǔ
sāng ěr
sāng jǐn
sāng jī
sāng hú
sāng nóng
sāng fén
sāng zhú
sāng huò
sāng luò
sāng jià
sāng ér
sāng gū
sāng hù
sāng xiāng
sāng yú
sāng fù
sāng jiū
sāng tǔ
sāng zǐ
sāng xiǎn
mián yáng
lí yáng
yù yáng
kū yáng
zhàn yáng
fēng yáng
qí yáng
xiáng yáng
fàng yáng
fēng yáng
làn yáng
qiú yáng
wǔ yáng
hán yáng
xiāo yáng
tóng yáng
jiāo yáng
wú yáng
chāng yáng
wàng yáng
háo yáng
míng yáng
qí yáng
tuó yáng
qiàn yáng
chǎn yáng
lóng yáng
quǎn yáng
fāng yáng
rǎng yáng
niú yáng
pán yáng
tú yáng
tóu yáng
chù yáng
gōng yáng
wáng yáng
lán yáng
gōng yáng
jià yáng
zhuàng yáng
bó yáng
fén yáng
qīng yáng
jiàn yáng
shí yáng
gāo yáng
qū yáng
cài yáng
shāng yáng
mián yáng
qián yáng
mù yáng
diào yáng
yuán yáng
shàng yáng
yìn yáng
qíng yáng
jié yáng
tóu yáng
yān yáng
sāng yáng
gǎn yáng
diāo yáng
zhì yáng
zhèng yáng
xì yáng
máng yáng
yán yáng
xī yáng
fén yáng
líng yáng
tāng yáng
xiāng yáng
jí yáng
hú yáng
jīn yáng
mián yáng
cháng yáng
yán yáng
qiāng yáng
huái yáng
qiān yáng
fén yáng
bēn yáng
zāng yáng
shān yáng
huǒ yáng
líng yáng
⒈ 西汉经济学家桑弘羊的省称。
引宋范仲淹《宋故同州观察使李公神道碑铭》:“故夷吾作轻重之权以霸齐,桑羊行均输之法以助汉。”
宋苏轼《上神宗皇帝书》:“昔汉武之世,财力匱竭,用贾人桑羊之説,买贱卖贵,谓之均输。”
桑sāng(1)(名)桑树;乔木;叶子是蚕的饲料;嫩枝的韧皮纤维可造纸;果穗可以吃;嫩枝、根的白皮、叶和果实均可入药。(2)(名)姓。
羊读音:yáng,xiáng[ yáng ]1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。