qí fū
qí chí
qí zhuāng
qí guān
qí mò
qí liè
qí lǘ
qí yóu
qí cāo
qí zú
qí fèng
qí shī
qí jūn
qí ài
qí yún
qí shǒu
qí bīng
qí dòu
qí lóu
qí hǔ
qí dòu
qí lù
qí kuà
qí cóng
qí dǎo
qí xíng
qí bù
qí gē
qí zhì
qí zhàn
qí héng
qí shù
qí shì
qí zhū
qí jī
qí jiàng
qí lóng
qí cáo
qí chéng
qí dū
qí qì
qí jūn
qí ne
qí fèng
qí hè
qí zuò
qí yú
qí kòu
qí huǒ
qí shěng
qí jīng
qí lì
qí yì
qí qiáng
qí yì
qí zhǎng
qí shè
qí yáng
qí chuī
qí mǎ
qí chuán
qí nú
qí zhú
zhì yáng
wàng yáng
tóng yáng
xiáng yáng
diāo yáng
sāng yáng
làn yáng
yìn yáng
zhuàng yáng
lán yáng
gǎn yáng
mián yáng
xì yáng
jià yáng
xiāo yáng
xī yáng
yuán yáng
yān yáng
háo yáng
líng yáng
fēng yáng
hán yáng
qiú yáng
hú yáng
bēn yáng
mián yáng
yán yáng
máng yáng
líng yáng
lí yáng
qiāng yáng
wáng yáng
chāng yáng
fén yáng
lóng yáng
mù yáng
míng yáng
fàng yáng
qí yáng
qiàn yáng
shàng yáng
jí yáng
kū yáng
tóu yáng
chù yáng
pán yáng
cháng yáng
zāng yáng
huǒ yáng
yán yáng
cài yáng
rǎng yáng
jié yáng
shāng yáng
yù yáng
gāo yáng
bó yáng
niú yáng
qīng yáng
quǎn yáng
tú yáng
huái yáng
shān yáng
jīn yáng
mián yáng
wú yáng
jiāo yáng
jiàn yáng
wǔ yáng
gōng yáng
diào yáng
fēng yáng
tāng yáng
zhàn yáng
shí yáng
chǎn yáng
qián yáng
gōng yáng
zhèng yáng
fén yáng
qū yáng
xiāng yáng
qí yáng
fāng yáng
qiān yáng
tóu yáng
tuó yáng
qíng yáng
fén yáng
⒈ 典出汉刘向《列仙传·葛由》:“葛由,羌人也。 周成王时好刻木作羊卖之。一旦,乘木羊入西蜀。蜀中王侯贵人追之上绥山。
引绥山在峨眉山西南,高无极也。随之者不復还,皆得仙道。”
后以“骑羊”称得道成仙。 唐李白《留别曹南群官之江南》诗:“却恋峨眉去,弄景偶骑羊。”
骑qí(1)(动)两腿跨坐(在牲口或自行车等上面):~马|~自行车。(2)(动)兼跨两边:~缝。(3)(名)骑的马;泛指人乘坐的动物。(4)(名)骑兵;也泛指骑马的人:轻~|铁~|车~。
羊读音:yáng,xiáng[ yáng ]1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。