tóu yáng
hú yáng
zhuàng yáng
sāng yáng
yān yáng
fēng yáng
háo yáng
fàng yáng
qiú yáng
zhì yáng
fēng yáng
rǎng yáng
qū yáng
fén yáng
míng yáng
shān yáng
shí yáng
lán yáng
bēn yáng
diāo yáng
tuó yáng
huái yáng
tú yáng
tāng yáng
máng yáng
yán yáng
yìn yáng
mián yáng
bó yáng
xiāng yáng
líng yáng
zāng yáng
wáng yáng
làn yáng
gǎn yáng
jiāo yáng
tóu yáng
lí yáng
qíng yáng
xiāo yáng
yù yáng
jià yáng
shāng yáng
yán yáng
líng yáng
fāng yáng
diào yáng
tóng yáng
shàng yáng
qián yáng
chù yáng
gāo yáng
pán yáng
lóng yáng
qí yáng
mù yáng
xì yáng
jí yáng
gōng yáng
kū yáng
chāng yáng
qiān yáng
wú yáng
huǒ yáng
cháng yáng
qiāng yáng
quǎn yáng
jīn yáng
wàng yáng
qí yáng
yuán yáng
mián yáng
zhàn yáng
jiàn yáng
mián yáng
qiàn yáng
qīng yáng
xiáng yáng
chǎn yáng
fén yáng
hán yáng
zhèng yáng
jié yáng
fén yáng
niú yáng
wǔ yáng
cài yáng
gōng yáng
xī yáng
狗和羊。
常用以比喻任人宰割者,如[.好工具]俘虏、囚犯等。
旧时对外敌的蔑称。
⒈ 狗和羊。
引《论语·颜渊》:“虎豹之鞟,犹犬羊之鞟。”
唐李白《经离乱后书怀赠江夏韦太守良宰》诗:“长戟三十万,开门纳凶渠;公卿如犬羊,忠讜醢与葅。”
⒉ 常用以比喻任人宰割者,如俘虏、囚犯等。
引宋范仲淹《让枢密直学士右谏议大夫表》:“及麟府丧陷, 镇戎三败,杀者、伤者前后仅二十万人矣,死者为鱼肉,生者为犬羊。”
《说岳全传》第二五回:“若不今朝邀赦免,何至他年作犬羊?”
⒊ 旧时对外敌的蔑称。
引汉陈琳《为袁绍檄豫州》:“尔乃大军过荡西山, 屠各左校,皆束手奉质,争为前登,犬羊残丑,消沦山谷。”
宋陆游《涉白马渡慨然有怀》诗:“太行之下吹虏尘, 燕南赵北空无人; 袁曹百战相持处,犬羊堂堂自来去。”
1.狗:猎犬。警犬。犬马之劳。犬牙交错。犬子(谦辞,对人称自己的儿子)。桀犬吠尧(喻走狗一心为主子效劳)。
羊读音:yáng,xiáng[ yáng ]1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。