tuó yáng
zāng yáng
zhàn yáng
líng yáng
jiàn yáng
fén yáng
yù yáng
diāo yáng
jià yáng
zhì yáng
bēn yáng
mián yáng
jiāo yáng
xiáng yáng
diào yáng
zhèng yáng
xiāo yáng
yuán yáng
háo yáng
qí yáng
tāng yáng
fēng yáng
zhuàng yáng
fén yáng
qiú yáng
tóu yáng
chù yáng
jié yáng
fén yáng
hú yáng
tóu yáng
qū yáng
chāng yáng
gōng yáng
wú yáng
qián yáng
huái yáng
chǎn yáng
yān yáng
gōng yáng
wáng yáng
qiāng yáng
jí yáng
qiàn yáng
fēng yáng
tú yáng
gāo yáng
yìn yáng
lán yáng
làn yáng
sāng yáng
wǔ yáng
wàng yáng
tóng yáng
líng yáng
máng yáng
xī yáng
lí yáng
fàng yáng
cháng yáng
rǎng yáng
shàng yáng
fāng yáng
cài yáng
qíng yáng
pán yáng
shí yáng
jīn yáng
kū yáng
quǎn yáng
mián yáng
qīng yáng
mù yáng
míng yáng
qiān yáng
bó yáng
niú yáng
shāng yáng
mián yáng
gǎn yáng
hán yáng
xiāng yáng
yán yáng
lóng yáng
shān yáng
xì yáng
yán yáng
huǒ yáng
qí yáng
羔羊gāo yáng
1. 小羊。尤指未满一岁或未长恒齿的小绵羊。
英lambkin; kid; lamb;2. 天真、纯洁、温顺而柔弱的人。
例…她究竟是可怜的.小羔羊。——朱自清《生命的价格》⒈ 小羊。
引《诗·豳风·七月》:“朋酒斯饗,曰杀羔羊。”
唐杜甫《杜鹃》诗:“鸿鴈及羔羊,有礼太古前。”
⒉ 《诗·召南》篇名。因《羔羊》诗序曰:“羔羊,鹊巢之功致也。
引召南之国化文王之政,在位皆节俭正直,德如羔羊也。”
故后用以称美士大夫操行洁白、进退有节。 《汉书·儒林传·张山拊》:“德配周召,忠合羔羊。”
晋葛洪《抱朴子·臣节》:“立朝则以砥矢为操,居己则以羔羊为节。”
小羊,或指小羊与大羊。
如:「迷途羔羊」、「待宰羔羊」、「代罪羔羊」。
羔gāo(1)(名)羊羔;小羊。(2)(名)泛指动物的幼儿。
羊读音:yáng,xiáng[ yáng ]1. 哺乳动物,反刍类,一般头上有一对角,品种很多:绵羊。黄羊。羚羊。羊羔。羊毫。羊肠线。羊肠小道。
2. 姓。