sūn shān
sūn cáo
sūn ér
sūn nān
sūn cí
sūn mèng
sūn áo
sūn xǔ
sūn sūn
sūn cí
sūn xù
sūn yè
sūn zǐ
sūn jiē
sūn xī
sūn fù
sūn xù
sūn wú
sūn yǒu
sūn liú
sūn páng
sūn zhī
sūn shū
sūn hóng
sūn yáng
sūn láng
sūn móu
sūn luò
sūn nǚ
sūn jīn
sūn shí
sūn zēng
bó jiē
yíng jiē
yǐng jiē
zhí jiē
chuān jiē
zhòu jiē
zhǒng jiē
duān jiē
duǎn jiē
píng jiē
zhōu jiē
réng jiē
jìn jiē
xiāng jiē
pān jiē
guān jiē
dài jiē
duì jiē
fǎn jiē
féng jiē
hòu jiē
suí jiē
shōu jiē
yuán jiē
xián jiē
mǎo jiē
xiāng jiē
zāi jiē
yòu jiē
chóu jiē
mì jiē
jiāo jiē
chǒng jiē
péi jiē
pián jiē
fǎng jiē
sūn jiē
gōu jiē
tiào jiē
bīn jiē
kūn jiē
pìn jiē
fǔ jiē
lín jiē
yī jiē
liàn jiē
jiǎo jiē
guò jiē
pàn jiē
bī jiē
jiǎo jiē
gòu jiē
jiāo jiē
mǎo jiē
zhòu jiē
lǐ jiē
tī jiē
zhuī jiē
liǎng jiē
yá jiē
yī jiē
xùn jiē
jiàng jiē
sān jiē
shǎng jiē
lín jiē
qīn jiē
jiǎo jiē
róng jiē
chéng jiē
róng jiē
niǎn jiē
jià jiē
jiàn jiē
qiē jiē
bǔ jiē
zhī jiē
nì jiē
duàn jiē
tōng jiē
xián jiē
lín jiē
jiǎn jiē
ēn jiē
fú jiē
huì jiē
xié jiē
jìn jiē
wǎn jiē
yāo jiē
yìng jiē
kuǎn jiē
bàng jiē
yàn jiē
jiù jiē
dā jiē
lián jiē
lián jiē
qīng jiē
rèn jiē
bēng jiē
yǐn jiē
gù jiē
pīn jiē
juàn jiē
hàn jiē
zhuǎn jiē
wèn jiē
chuí jiē
nián jiē
bái jiē
yán jiē
fǔ jiē
gāo jiē
qiáo jiē
shùn jiē
zhān jiē
⒈ 谓以谦逊的言辞态度待人接物。孙,通“逊”。
引《礼记·儒行》:“孙接者,仁之能也。”
孔颖达疏:“言孙辞接物是仁儒之技能。”
陆德明释文:“孙音逊。”
1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。
接读音:jiē接jiē(1)(动)靠近;接触:邻~|~近|交头~耳。(2)(动)连接;使连接:~电线|~纱头|这一句跟上一句~不上|这部影片上下两集~着演。(3)(动)托住;承受:~球|书掉下来了;赶快用手~住。(4)(动)接受:~见|~待|~到来信。(5)(动)迎接:到车站~人。(6)(动)接替:~事|谁~你的班?(7)(动)(Jiē)姓。