孙词


孙词的组词


孙孙

sūn sūn

孙刘

sūn liú

孙阳

sūn yáng

孙囡

sūn nān

孙婿

sūn xù

孙金

sūn jīn

孙许

sūn xǔ

孙词

sūn cí

孙壻

sūn xù

孙子

sūn zǐ

孙枝

sūn zhī

孙接

sūn jiē

孙辞

sūn cí

孙友

sūn yǒu

孙吴

sūn wú

孙弘

sūn hóng

孙曹

sūn cáo

孙山

sūn shān

孙业

sūn yè

孙孟

sūn mèng

孙郎

sūn láng

孙妇

sūn fù

孙谋

sūn móu

孙庞

sūn páng

孙息

sūn xī

孙食

sūn shí

孙女

sūn nǚ

孙敖

sūn áo

孙儿

sūn ér

孙曾

sūn zēng

孙络

sūn luò

孙叔

sūn shū


致词

zhì cí

喧词

xuān cí

谎词

huǎng cí

言词

yán cí

詈词

lì cí

吉词

jí cí

诬词

wū cí

宋词

sòng cí

体词

tǐ cí

声词

shēng cí

巽词

xùn cí

造词

zào cí

决词

jué cí

慢词

màn cí

代词

dài cí

芜词

wú cí

介词

jiè cí

五词

wǔ cí

颂词

sòng cí

挽词

wǎn cí

芳词

fāng cí

题词

tí cí

实词

shí cí

诰词

gào cí

诡词

guǐ cí

过词

guò cí

异词

yì cí

麤词

cū cí

边词

biān cí

山词

shān cí

判词

pàn cí

服词

fú cí

离词

lí cí

鼓词

gǔ cí

严词

yán cí

长词

cháng cí

考词

kǎo cí

骈词

pián cí

系词

xì cí

微词

wēi cí

语词

yǔ cí

对词

duì cí

调词

diào cí

告词

gào cí

构词

gòu cí

桡词

ráo cí

责词

zé cí

失词

shī cí

宏词

hóng cí

庄词

zhuāng cí

填词

tián cí

鸿词

hóng cí

贬词

biǎn cí

情词

qíng cí

助词

zhù cí

摛词

chī cí

虚词

xū cí

俚词

lǐ cí

诠词

quán cí

哀词

āi cí

侈词

chǐ cí

拜词

bài cí

撰词

zhuàn cí

游词

yóu cí

民词

mín cí

谩词

màn cí

借词

jiè cí

训词

xùn cí

伏词

fú cí

洹词

huán cí

例词

lì cí

司词

sī cí

遁词

dùn cí

逸词

yì cí

冠词

guān cí

蔓词

màn cí

互词

hù cí

呈词

chéng cí

楚词

chǔ cí

仂词

lè cí

抗词

kàng cí

收词

shōu cí

隐词

yǐn cí

用词

yòng cí

启词

qǐ cí

英词

yīng cí

戏词

xì cí

支词

zhī cí

名词

míng cí

繁词

fán cí

巵词

zhī cí

片词

piàn cí

兴词

xīng cí

动词

dòng cí

谰词

lán cí

春词

chūn cí

质词

zhì cí

通词

tōng cí

谤词

bàng cí

念词

niàn cí

说词

shuō cí

命词

mìng cí

铭词

míng cí

文词

wén cí

拦词

lán cí

度词

dù cí

谓词

wèi cí

叹词

tàn cí

托词

tuō cí

浮词

fú cí

品词

pǐn cí

歌词

gē cí

丰词

fēng cí

谦词

qiān cí

邪词

xié cí

脑词

nǎo cí

仇词

chóu cí

瑰词

guī cí

嫚词

màn cí

卮词

zhī cí

幛词

zhàng cí

谳词

yàn cí

诨词

hùn cí

呆词

dāi cí

麻词

má cí

分词

fēn cí

曲词

qǔ cí

峻词

jùn cí

修词

xiū cí

肤词

fū cí

献词

xiàn cí

翰词

hàn cí

谏词

jiàn cí

翻词

fān cí

青词

qīng cí

开词

kāi cí

哗词

huá cí

婉词

wǎn cí

灶词

zào cí

谀词

yú cí

措词

cuò cí

设词

shè cí

鄙词

bǐ cí

诉词

sù cí

单词

dān cí

艳词

yàn cí

供词

gòng cí

骋词

chěng cí

吐词

tǔ cí

摅词

shū cí

生词

shēng cí

丽词

lì cí

弦词

xián cí

赞词

zàn cí

弹词

tán cí

不词

bù cí

主词

zhǔ cí

音词

yīn cí

台词

tái cí

颔词

hàn cí

谗词

chán cí

置词

zhì cí

讼词

sòng cí

书词

shū cí

封词

fēng cí

逊词

xùn cí

祷词

dǎo cí

梅词

méi cí

唱词

chàng cí

狱词

yù cí

砌词

qì cí

斋词

zhāi cí

昵词

nì cí

中词

zhōng cí

谶词

chèn cí

门词

mén cí

媟词

xiè cí

瞽词

gǔ cí

清词

qīng cí

剧词

jù cí

量词

liàng cí

谠词

dǎng cí

饰词

shì cí

贺词

hè cí

枝词

zhī cí

宫词

gōng cí

僭词

jiàn cí

廋词

sōu cí

郢词

yǐng cí

疑词

yí cí

答词

dá cí

刁词

diāo cí

兼词

jiān cí

谈词

tán cí

诔词

lěi cí

淫词

yín cí

孙词

sūn cí

难词

nán cí

状词

zhuàng cí

仿词

fǎng cí

危词

wēi cí

断词

duàn cí

夸词

kuā cí

醮词

jiào cí

韬词

tāo cí

诳词

kuáng cí

一词

yī cí

直词

zhí cí

雄词

xióng cí

复词

fù cí

口词

kǒu cí

权词

quán cí

诗词

shī cí

褒词

bāo cí

繇词

yáo cí

挠词

náo cí

陈词

chén cí

序词

xù cí

烦词

fán cí

笔词

bǐ cí

腴词

yú cí

姱词

kuā cí

滥词

làn cí

释词

shì cí

副词

fù cí

数词

shù cí

悼词

dào cí

根词

gēn cí

息词

xī cí

骗词

piàn cí

强词

qiǎng cí

盲词

máng cí

抒词

shū cí

寄词

jì cí

记词

jì cí

制词

zhì cí

私词

sī cí

讯词

xùn cí

高词

gāo cí

逞词

chěng cí

捏词

niē cí

灯词

dēng cí

凤词

fèng cí

静词

jìng cí

宾词

bīn cí

优词

yōu cí

执词

zhí cí

放词

fàng cí

假词

jiǎ cí

行词

xíng cí

矫词

jiǎo cí

偶词

ǒu cí

藉词

jiè cí

禀词

bǐng cí

遣词

qiǎn cí

字词

zì cí

雅词

yǎ cí

连词

lián cí

南词

nán cí

卑词

bēi cí

合词

hé cí

謡词

yáo cí

费词

fèi cí

粗词

cū cí

崖词

yá cí

上一组词:孙儿
下一组词:天厨

更多孙的组词

孙词的意思


词语解释:

1.谦逊的话。孙,通"逊"。

引证解释:

⒈ 谦逊的话。孙,通“逊”。

引清陈确《答张考夫书》:“﹝孔子﹞曰:‘我非生而知之者,好古敏以求之者也。’凡言知,则略无孙词又如此。”

网络解释:

孙词

注音sūn cí释义1.谦逊的话。孙通"逊"。典故清 陈确 《答张考夫书》:“﹝ 孔子 ﹞曰:‘我非生而知之者,好古敏以求之者也。’凡言知,则略无孙词又如此。”
更多词的组词

孙词详细解释


读音:sūn,xùn[ sūn ]

1. 儿子的儿子:孙子。孙女。

2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。

3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。

4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。

5. 姓。

读音:cí

词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025