sūn cí
sūn hóng
sūn yè
sūn jiē
sūn láng
sūn shū
sūn fù
sūn shí
sūn mèng
sūn zǐ
sūn xǔ
sūn sūn
sūn zēng
sūn xù
sūn shān
sūn zhī
sūn páng
sūn nān
sūn xī
sūn xù
sūn nǚ
sūn cí
sūn luò
sūn cáo
sūn móu
sūn ér
sūn áo
sūn liú
sūn wú
sūn yáng
sūn jīn
sūn yǒu
huáng shū
fāng shū
biǎo shū
zhòng shū
tóng shū
èr shū
wǔ shū
bào shū
cóng shū
liù shū
guǎn shū
chī shū
zǐ shū
lǎo shū
sūn shū
shù shū
zhī shū
róng shū
bó shū
mào shū
fàn shū
huì shū
jiā shū
zhōng shū
yāo shū
yǎng shū
bān shū
ā shū
dà shū
jì shū
liào shū
bù shū
zú shū
qìng shū
chú shū
⒈ 即孙叔敖。春秋楚人, 蔿氏,名敖,字孙叔,一字艾猎。楚庄王时任令尹,注意发展生产,使楚日渐富强。 邲之战,协助庄王指挥楚军,大败晋兵。事见《史记·楚世家》。
引《墨子·所染》:“楚庄染於孙叔沉尹。”
《韩非子·难四》:“故楚庄举孙叔而霸, 商辛用费仲而灭。”
1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。
叔读音:shū叔shū(1)本义:(动)拾取。(名)(2)叔父;父亲的弟弟。(3)称呼跟父亲辈分相同而年纪较小的男子:表~。(4)丈夫的弟弟;小叔子:~嫂。(5)在弟兄排行次序里代表第三:伯仲~季。