xiū mián
xiū yè
xiū zhǐ
xiū qì
xiū mén
xiū dài
xiū yǎng
xiū shì
xiū yù
xiū róng
xiū hé
xiū jué
xiū zhēng
xiū yìng
xiū yàn
xiū bīng
xiū bà
xiū jià
xiū qìng
xiū yì
xiū gé
xiū xiū
xiū píng
xiū xué
xiū qī
xiū lǎo
xiū xi
xiū xiǎn
xiū shí
xiū zhào
xiū jìn
xiū zhěng
xiū kuā
xiū fèi
xiū rì
xiū jué
xiū xián
xiū zuò
xiū shè
xiū dàn
xiū zhèng
xiū zú
xiū jǐng
xiū huì
xiū huàn
xiū gào
xiū xiǎng
xiū lì
xiū de
xiū guī
xiū duò
xiū zú
xiū guāng
xiū chéng
xiū dài
xiū qiǎn
xiū yú
xiū níng
xiū mù
xiū liè
xiū gēng
xiū qì
xiū dé
xiū lì
xiū kè
xiū tí
xiū zhēn
xiū guān
xiū bān
xiū huàn
xiū fú
xiū zhàn
xiū zhēng
xiū jiā
xiū yòu
xiū kān
xiū qì
xiū jiù
è xiǎn
hóng xiǎn
gāo xiǎn
pī xiǎn
lìng xiǎn
bǎi xiǎn
kuā xiǎn
guāng xiǎn
jǔ xiǎn
hè xiǎn
róng xiǎn
tū xiǎn
xiū xiǎn
yōu xiǎn
huì xiǎn
jìn xiǎn
sì xiǎn
jīng xiǎn
huá xiǎn
yǐn xiǎn
róng xiǎn
zūn xiǎn
tōng xiǎn
lí xiǎn
huī xiǎn
bù xiǎn
qióng xiǎn
dēng xiǎn
yīn xiǎn
guì xiǎn
fēng xiǎn
chóng xiǎn
míng xiǎn
gōng xiǎn
qiǎn xiǎn
biāo xiǎn
huàn xiǎn
biāo xiǎn
yōu xiǎn
biǎo xiǎn
fū xiǎn
dòu xiǎn
lóng xiǎn
wēi xiǎn
bāo xiǎn
chéng xiǎn
dá xiǎn
líng xiǎn
míng xiǎn
bāo xiǎn
⒈ 荣耀,显赫。
引晋夏侯湛《东方朔画赞》:“出不休显,贱不忧戚。”
唐韩愈《河南府同官记》:“作帅南荆,厥闻休显,武志既扬,文教亦熙。”
⒉ 犹休明。多用以颂扬封建统治。
引《文选·何晏<景福殿赋>》:“彰天瑞之休显,照远戎之来庭。”
刘良注:“以彰天瑞之休明。”
宋王安石《翰林侍读学士右正言冯京改翰林学士知制诰权知开封府》:“具官某,造行直方,受材博敏,践更中外,休显有称。”
1. 歇息:休整。休假。休闲。离休。
2. 停止:休业。
3. 完结(多指失败或死亡)。
4. 旧指丈夫把妻子赶回母家,断绝夫妻关系:休妻。
5. 不要:休想。休提。
6. 吉庆,美善,福禄:休咎(吉凶)。
7. 助词,用于语末,与“罢”、“了”等用法相当:归休。
8. 辞去官职:休官。
显读音:xiǎn显xiǎn(1)(动)露在外面容易看出来;明显:~灵|~露|~见|~形|~影|~微镜|~像管|~目。(2)(动)表现;露出:~圣|~摆|大~神通|大~身手。(3)(形)有名声有权势地位的:~赫。