kuā mò
kuā yòu
kuā kuò
kuā qiáng
kuā fú
kuā tàn
kuā xuàn
kuā hǎo
kuā màn
kuā yào
kuā yù
kuā qí
kuā duó
kuā mí
kuā yàn
kuā bái
kuā jiǎng
kuā jiē
kuā xīn
kuā fù
kuā mù
kuā ào
kuā rén
kuā xuàn
kuā jiǎng
kuā guān
kuā zàn
kuā shì
kuā chěng
kuā shàng
kuā tè
kuā lùn
kuā fū
kuā é
kuā chēng
kuā jīn
kuā jiāo
kuā wán
kuā kè
kuā yì
kuā jiāo
kuā xǔ
kuā shuō
kuā kǒu
kuā zhà
kuā shì
kuā xiǎn
kuā róng
kuā yán
kuā dà
kuā tán
kuā zhà
kuā měi
kuā shì
kuā biàn
kuā gōng
kuā háo
kuā zhāng
kuā cí
kuā zì
kuā hù
kuā lì
kuā zuǐ
kuā xǔ
kuā dào
kuā pí
kuā chǐ
kuā dàn
kuā shǎng
kuā tuō
kuā shì
kuā qiào
kuā yín
kuā ào
kuā qǐ
kuā shì
kuā màn
kuā kuáng
kuā xiàn
kuā yáng
kuā jìng
kuā jiǎng
kuā wū
kuā qiào
kuā chà
kuā shē
kuā tán
kuā jiàn
kuā zhòng
kuā màn
kuā yán
kuā zhú
kuā fá
kuā mài
bǎi xiǎn
huá xiǎn
lí xiǎn
lìng xiǎn
bāo xiǎn
kuā xiǎn
míng xiǎn
biāo xiǎn
huàn xiǎn
hè xiǎn
zūn xiǎn
líng xiǎn
yōu xiǎn
yīn xiǎn
lóng xiǎn
tōng xiǎn
bāo xiǎn
dēng xiǎn
qióng xiǎn
guì xiǎn
jīng xiǎn
míng xiǎn
fēng xiǎn
róng xiǎn
gāo xiǎn
fū xiǎn
guāng xiǎn
chóng xiǎn
bù xiǎn
wēi xiǎn
róng xiǎn
dòu xiǎn
jìn xiǎn
qiǎn xiǎn
huī xiǎn
huì xiǎn
pī xiǎn
sì xiǎn
jǔ xiǎn
xiū xiǎn
tū xiǎn
dá xiǎn
biāo xiǎn
gōng xiǎn
biǎo xiǎn
yōu xiǎn
yǐn xiǎn
chéng xiǎn
è xiǎn
hóng xiǎn
⒈ 夸耀显示。
引曹禺《北京人》第一幕:“他也好吹嘘,总爱夸显过去他如何的阔绰豪放,怎样得到朋友们的崇拜和称赞,有时说得使人难以置信。”
1. 说大话,自吹:夸口。夸张。夸耀。夸嘴(夸口)。浮夸。夸夸其谈。
2. 用话奖励,赞扬:夸赞。夸许。
3. 奢侈:“贵而不为夸”。
显读音:xiǎn显xiǎn(1)(动)露在外面容易看出来;明显:~灵|~露|~见|~形|~影|~微镜|~像管|~目。(2)(动)表现;露出:~圣|~摆|大~神通|大~身手。(3)(形)有名声有权势地位的:~赫。