gōng wèi
gōng wéi
gōng dé
gōng wéi
gōng jié
gōng yíng
gōng hè
gōng xùn
gōng mò
gōng chéng
gōng yuàn
gōng tīng
gōng guǎn
gōng xiǎn
gōng jǐn
gōng kǎi
gōng zhí
gōng shùn
gōng dài
gōng yuē
gōng qián
gōng hòu
gōng mì
gōng xǐ
gōng shèn
gōng jǐ
gōng fú
gōng gōng
gōng zhèng
gōng jiāng
gōng mǐn
gōng tǒng
gōng dèng
gōng sù
gōng shì
gōng nú
gōng xiè
gōng qǐng
gōng mìng
gōng zhuāng
gōng chì
gōng qín
gōng jiǎn
gōng shùn
gōng xiào
gōng jìng
gōng hé
gōng rén
gōng sòng
gōng qiān
gōng ràng
gōng bǐ
gōng yǎng
gōng kè
gōng sù
huá xiǎn
sì xiǎn
hóng xiǎn
jǔ xiǎn
lìng xiǎn
chéng xiǎn
tū xiǎn
lóng xiǎn
biǎo xiǎn
jīng xiǎn
bù xiǎn
xiū xiǎn
hè xiǎn
gōng xiǎn
wēi xiǎn
huī xiǎn
qiǎn xiǎn
huì xiǎn
qióng xiǎn
líng xiǎn
biāo xiǎn
huàn xiǎn
míng xiǎn
è xiǎn
pī xiǎn
bǎi xiǎn
lí xiǎn
dòu xiǎn
dēng xiǎn
yīn xiǎn
biāo xiǎn
guāng xiǎn
jìn xiǎn
zūn xiǎn
chóng xiǎn
yōu xiǎn
dá xiǎn
tōng xiǎn
róng xiǎn
bāo xiǎn
yōu xiǎn
kuā xiǎn
míng xiǎn
gāo xiǎn
róng xiǎn
bāo xiǎn
yǐn xiǎn
fū xiǎn
fēng xiǎn
guì xiǎn
⒈ 汉宦官弘恭、石显的并称。 《汉书·刘向传》:“中书宦官弘恭、石显弄权。
引望之、堪、更生议,欲白罢退之。未白而语泄,遂为许史及恭显所譖愬, 堪、更生下狱。”
晋潘岳《西征赋》:“当音、凤、恭、显之任势也,乃熏灼四方,震耀都鄙。”
唐元稹《人道短》诗:“莽、卓、恭、显,皆数十年富贵, 梁冀夫妇,车马煌煌。”
恭gōng(动)恭敬:~候|~贺。
显读音:xiǎn显xiǎn(1)(动)露在外面容易看出来;明显:~灵|~露|~见|~形|~影|~微镜|~像管|~目。(2)(动)表现;露出:~圣|~摆|大~神通|大~身手。(3)(形)有名声有权势地位的:~赫。