bǐ hàn
zhuān hàn
kàng hàn
bèi hàn
cū hàn
tuí hàn
kuáng hàn
jué hàn
xiāo hàn
xiá hàn
piào hàn
wǔ hàn
piào hàn
zhuī hàn
diāo hàn
níng hàn
guǒ hàn
xiōng hàn
dāi hàn
bèi hàn
zéi hàn
qiāo hàn
dāi hàn
jīng hàn
qīng hàn
chǔn hàn
yào hàn
huá hàn
dàng hàn
piāo hàn
biāo hàn
yán hàn
shuǐ hàn
qiáo hàn
tuān hàn
zhà hàn
pō hàn
zhì hàn
dù hàn
jié hàn
qiú hàn
zhì hàn
cū hàn
shěn hàn
jìn hàn
gěng hàn
piāo hàn
qiáng hàn
nú hàn
pǔ hàn
xiāo hàn
yǒng hàn
ào hàn
xiāo hàn
měng hàn
bào hàn
jìng hàn
jiān hàn
áo hàn
jù hàn
zào hàn
lì hàn
yīn hàn
háo hàn
diāo hàn
lián hàn
gāng hàn
xiāo hàn
xiào hàn
mán hàn
jiǎo hàn
yú hàn
yín hàn
jiāo hàn
guǎng hàn
gǎn hàn
tān hàn
xùn hàn
wán hàn
diāo hàn
⒈ 矫捷勇猛。
引汉张衡《西京赋》:“趫悍虓豁,如虎如貙。”
唐李白《雉子班》诗:“双雌同饮啄,趫悍谁能争。”
明朱国祯《涌幢小品·侍朝》:“唐玄宗时, 阎则先奏,以三衞皆趫悍武夫,不宜升陛邇御座,请以宦者代。”
敏捷强悍的样子。
1.(行动)敏捷:“非都卢之~,孰能超而究升?”
2.壮:“袭国邑,以车不过百里,以人不过三十里,皆以其气之~与力之盛,至是以犯敌能灭,去之能速。”
悍读音:hàn悍hàn(1)(形)勇猛:强~|一员~将。(2)(形)凶狠;蛮横:凶~。