quán wò
quán yǒng
quán tóu
quán fú
quán jì
quán shí
quán dòu
quán shī
quán jié
quán bàng
quán tào
quán cài
quán jīng
quán fā
quán quán
quán dòu
quán chòng
quán dǎ
quán měng
quán suō
quán shù
quán lù
quán xuān
quán cù
quán qū
quán máo
quán zhì
quán dǎng
quán wàn
quán huò
quán mín
quán jī
quán wáng
quán mǎ
quán lǚ
quán zú
quán guǒ
quán shù
quán yī
quán jī
quán jú
quán jì
quán shǒu
quán fǎ
quán luán
quán tán
quán jiǎo
quán mǔ
quán cān
jìn shù
zhòu shù
guō shù
bái zhú
mó shù
cāo shù
zhòu shù
gùn shù
néng shù
huàn shù
xiàng shù
rèn shù
xiàng shù
cāng zhú
fáng shù
fēng shù
yīn shù
zhǎng shù
fǎ shù
pán shù
mìng shù
wěi shù
huò shù
shēng shù
jì shù
lì shù
héng shù
fá shù
dǔ shù
kuàng shù
hóng shù
miào shù
cái shù
fāng shù
xì shù
diǎn shù
shén shù
fú shù
fěng shù
qí shù
mèi shù
guǎng shù
piàn shù
téng shù
bì shù
lì shù
jiàn shù
sān shù
bīng shù
chí shù
yì shù
shù shù
yù shù
jīng shù
huái shù
jì shù
róu shù
chén shù
měi shù
dāo shù
wǔ shù
guó shù
cái shù
gé shù
chěng shù
ěr shù
sì shù
xié shù
bó shù
xué shù
yào shù
qiāng shù
biàn shù
liàn shù
jiào shù
jìn shù
péng shù
dào shù
rú shù
kǔn shù
mài shù
xíng shù
quán shù
yì shù
xiǎo shù
gǔ shù
shǒu shù
wú shù
quán shù
shì shù
jiān shù
yǎn shù
xìng shù
xīng shù
jiàn shù
shī shù
qǔ shù
jìng shù
chèn shù
què shù
wū shù
guā shù
é shù
qú shù
mǎ shù
liù shù
zhì shù
tiān shù
huà shù
tú shù
kǔn shù
huàn shù
xīn shù
sè shù
xiǎo shù
lǐ shù
rén shù
guǐ shù
yāo shù
wén shù
dān shù
móu shù
lòu shù
yī shù
é zhú
qí shù
xiào shù
cán shù
hǎi shù
xiān shù
wáng shù
shǒu shù
yǐn shù
huǒ shù
shí shù
qī shù
xì shù
yuǎn shù
kǔn shù
zhàn shù
jiē shù
suàn shù
拳术quánshù
(1) 中国的一种徒手武术运动
.英Chinese boxing⒈ 徒手的武术。
引鲁迅《集外集拾遗补编·拳术与拳匪》:“陈先生因拳术医好了老病,所以赞不绝口。”
张天翼《移行·欢迎会》:“演完新戏之后,顶好叫学生表演点拳术给看看。”
拳脚并用的徒手武术。
如:「他精通南北拳术,屡次获得国术比赛冠军。」
拳quán(1)(名)拳头:双手握~|~打脚踢。(2)(量)用于拿拳头打的动作。(3)(名)拳术:打~|练~。(4)(动)拳曲:老大娘~着腿坐在炕上。
术读音:shù,zhú[ shù ]1. 技艺:技术。艺术。武术。学术。不学无术。
2. 方法:战术。权术。心术。
3. 古代城市中的道路。