huò shù
tiān shù
mài shù
jìng shù
xíng shù
tú shù
huàn shù
móu shù
guō shù
héng shù
biàn shù
zhǎng shù
cāng zhú
zhòu shù
yù shù
xué shù
shù shù
chèn shù
kǔn shù
bó shù
xīn shù
guǐ shù
kuàng shù
xì shù
jìn shù
mó shù
ěr shù
rén shù
jiào shù
shǒu shù
bīng shù
měi shù
miào shù
fāng shù
dǔ shù
jiē shù
qiāng shù
fěng shù
wěi shù
shī shù
guó shù
róu shù
néng shù
què shù
yīn shù
lǐ shù
sì shù
é shù
jì shù
shì shù
cāo shù
xiàng shù
xié shù
gé shù
cái shù
fú shù
qí shù
cái shù
shǒu shù
kǔn shù
xiǎo shù
liàn shù
qǔ shù
guā shù
yāo shù
rèn shù
hǎi shù
dāo shù
téng shù
lì shù
shí shù
piàn shù
jìn shù
shén shù
chén shù
quán shù
yì shù
wáng shù
lì shù
xiào shù
yuǎn shù
jì shù
fǎ shù
dào shù
mìng shù
péng shù
qī shù
wū shù
zhòu shù
huà shù
cán shù
wén shù
xì shù
kǔn shù
jiàn shù
huàn shù
wú shù
xiān shù
gùn shù
yì shù
bái zhú
quán shù
sān shù
huǒ shù
hóng shù
suàn shù
xiǎo shù
fá shù
xìng shù
yī shù
shēng shù
liù shù
rú shù
yǎn shù
qí shù
yào shù
chí shù
bì shù
mèi shù
zhàn shù
wǔ shù
mǎ shù
xiàng shù
zhì shù
qú shù
chěng shù
jīng shù
sè shù
fáng shù
pán shù
diǎn shù
xīng shù
jiàn shù
fēng shù
jiān shù
guǎng shù
huái shù
gǔ shù
é zhú
dān shù
lòu shù
yǐn shù
技术jìshù
(1) 在劳动生产方面的经验、知识和技巧,也泛指其他操作方面的技巧
hAo86.英technology;art;skill;technique⒈ 技艺;法术。
引《史记·货殖列传》:“医方诸食技术之人,焦神极能,为重糈也。”
宋陆游《老学庵笔记》卷三:“忽有一道人,亦美风表,多技术…… 张若水介之来謁。”
清侯方域《再与贾三兄书》:“盖足下之性好新异,喜技术,作之不必果成,成之不必果用,然凡可以尝试为之者,莫不为之。”
⒉ 知识技能和操作技巧。
引周而复《上海的早晨》第一部七:“张学海是沪江纱厂保全部的青年工人,思想进步,对机器特别有兴趣,有空就钻研技术。”
李準《李双双小传》六:“两个人见面, 双双总要说他们猪场的新鲜事。比如一个猪下了十个猪娃呀,人工授精的新技术呀。”
⒊ 指文学艺术的创作技巧。
引胡适《读<楚辞>》:“《卜居》、《渔父》为有主名的著作,见解与技术都可代表一个《楚辞》进步已高的时期。”
《<刘半农诗选>自序》:“而这两位先生的学问技术,却不妨一样的高明,一样的可敬。”
张天翼《速写三篇·“新生”》:“只要画得人家看得懂就行,即使技术很幼稚也不要紧。”
专业的技能。
技jì(名)技能;本领。
术读音:shù,zhú[ shù ]1. 技艺:技术。艺术。武术。学术。不学无术。
2. 方法:战术。权术。心术。
3. 古代城市中的道路。