bài hè
bài jǔ
bài fú
bài xiàng
bài ráo
bài rǔ
bài háng
bài zǒu
bài huǐ
bài qīn
bài xíng
bài bǔ
bài huì
bài què
bài quē
bài zhǐ
bài méng
bài huá
bài huǒ
bài jūn
bài gé
bài míng
bài xù
bài sǐ
bài fù
bài jiù
bài luò
bài shì
bài fǎ
bài yīn
bài guó
bài guā
bài xuè
bài dú
bài zú
bài zhǒng
bài yī
bài sù
bài mò
bài nà
bài jì
bài yù
bài luàn
bài cǎo
bài sú
bài jù
bài wù
bài méi
bài zì
bài gōng
bài suì
bài zhèn
bài cuī
bài gǔ
bài běi
bài kùn
bài jú
bài quē
bài cuò
bài huài
bài zǐ
bài shuì
bài xiàng
bài dù
bài tuì
bài gāo
bài jì
bài bì
bài jiàng
bài wáng
bài dǎo
bài xī
bài běn
bài dé
bài lèi
bài qū
bài shén
bài sǔn
bài shuǐ
bài gǎo
bài xiàn
bài dùn
bài yì
bài zhàng
bài yè
bài lì
bài jìng
bài shé
bài qún
bài bēn
bài hǎo
bài jiāng
bài yì
bài hēi
bài chéng
bài bīng
fēng jiè
bài lù
bài nǜ
bài jiā
bài sè
bài guān
bài xiǔ
bài wèi
bài miàn
bài huǐ
bài jià
bài cái
bài shì
bài xìng
bài dào
bài qún
dà qún
xiāo qún
xué qún
yǎn qún
yáng qún
tuì qún
chéng qún
zhà qún
shàn qún
shù qún
hé qún
yíng qún
shī qún
yú qún
wú qún
néng qún
bá qún
bèi qún
jī qún
quán qún
yǎn qún
lèi qún
lí qún
kǒng qún
zhú qún
zú qún
jùn qún
lián qún
gōng qún
máo qún
tóng qún
é qún
yì qún
lè qún
zhǒng qún
jiāo qún
kuí qún
bèi qún
zǐ qún
mǎ qún
hài qún
sēng qún
fēng qún
fèn qún
bù qún
guàn qún
jù qún
yì qún
chū qún
hào qún
jì qún
liàn qún
yǎo qún
miǎo qún
bài qún
jué qún
shuǐ qún
xīng qún
pǐ qún
chù qún
shuāng qún
shè qún
zǎn qún
yǔ qún
luàn qún
kōng qún
rén qún
mù qún
fǎn qún
chāo qún
jī qún
jí qún
dǎng qún
⒈ 危害集体。 《汉书·卜式传》:“﹝式﹞布衣草蹻而牧羊。岁餘,羊肥息。上过其羊所,善之。
引式曰:‘非独羊也,治民亦犹是矣,以时起居,恶者輒去,毋令败羣。’”
《续资治通鉴·宋哲宗元祐元年》:“今復於帘前争役法,辞气不逊,陵上侮下,败羣乱众。”
败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。
群读音:qún群qún(1)(名)聚在一起的人或物:人~|鸡~|建筑~。(2)(形)成群的:峰~|~居。(3)(名)众多的人:~言堂|~策~力。(4)(量)成群的人或东西:一~孩子|一~马。