bài wù
bài qún
bài què
bài fǎ
bài bǔ
bài huá
bài miàn
bài jià
bài shé
bài xiàng
bài dùn
bài hǎo
bài qīn
bài shì
bài quē
bài gǔ
bài yī
bài xíng
bài fú
bài sǔn
bài wáng
bài huì
bài dào
bài sǐ
bài zì
bài qún
bài yīn
bài wèi
bài yì
bài bì
bài hè
bài dé
bài quē
bài zhǒng
bài cuī
bài xuè
bài sè
bài sú
bài méng
fēng jiè
bài tuì
bài zú
bài zǐ
bài xiǔ
bài guān
bài xiàn
bài zhǐ
bài jiù
bài nà
bài huǐ
bài shì
bài jù
bài huài
bài sù
bài gāo
bài guó
bài jiāng
bài xìng
bài kùn
bài luàn
bài dǎo
bài xù
bài bēn
bài jiàng
bài dú
bài guā
bài cǎo
bài jūn
bài jìng
bài cuò
bài chéng
bài zǒu
bài ráo
bài xiàng
bài qū
bài lù
bài běi
bài shuǐ
bài zhàng
bài luò
bài jǔ
bài běn
bài jì
bài xī
bài cái
bài suì
bài dù
bài nǜ
bài bīng
bài míng
bài gǎo
bài mò
bài shuì
bài háng
bài hēi
bài lì
bài shén
bài gōng
bài yù
bài yè
bài huǒ
bài lèi
bài gé
bài huǐ
bài méi
bài jiā
bài fù
bài jì
bài zhèn
bài rǔ
bài yì
bài jú
huì rǔ
diàn rǔ
zuì rǔ
hē rǔ
miè rǔ
tà rǔ
cuī rǔ
bàng rǔ
jié rǔ
chì rǔ
xiū rǔ
fán rǔ
qiǎn rǔ
jǔ rǔ
qì rǔ
jiǎ rǔ
chuí rǔ
xì rǔ
chǐ rǔ
zhé rǔ
chǒu rǔ
tuò rǔ
nài rǔ
wū rǔ
xū rǔ
chǒng rǔ
guò rǔ
hán rǔ
qīng rǔ
huǐ rǔ
wú rǔ
zǔn rǔ
mà rǔ
fù rǔ
dùn rǔ
wén rǔ
wū rǔ
ōu rǔ
cuò rǔ
diǎn rǔ
kùn rǔ
huò rǔ
qiào rǔ
shòu rǔ
wū rǔ
bài rǔ
yōu rǔ
gòu rǔ
chī rǔ
qī rǔ
dǐ rǔ
wū rǔ
xìn rǔ
yōu rǔ
zài rǔ
xiàn rǔ
cái rǔ
tiǎn rǔ
jiàn rǔ
lù rǔ
líng rǔ
bài rǔ
líng rǔ
chǔ rǔ
tòng rǔ
bù rǔ
zhī rǔ
qú rǔ
gòu rǔ
lì rǔ
shǒu rǔ
lún rǔ
è rǔ
xìng rǔ
qīn rǔ
xià rǔ
lù rǔ
hē rǔ
bāo rǔ
bēi rǔ
cuò rǔ
xùn rǔ
wǔ rǔ
cuò rǔ
qū rǔ
kuì rǔ
jiǒng rǔ
biǎn rǔ
yí rǔ
jié rǔ
róng rǔ
chuí rǔ
líng rǔ
fù rǔ
hùn rǔ
chī rǔ
wěi rǔ
sǔn rǔ
chù rǔ
cuàn rǔ
dāo rǔ
qū rǔ
láo rǔ
jiàn rǔ
qín rǔ
wēi rǔ
mà rǔ
diǎn rǔ
wǔ rǔ
shàn rǔ
cuì rǔ
màn rǔ
yuān rǔ
kuì rǔ
bī rǔ
suì rǔ
失败与耻辱。
谓败坏他人名声,使遭[.好工具]受污辱。
⒈ 失败与耻辱。
引唐韩愈《省试颜子不贰过论》:“夫行发於身加於人,言发乎邇见乎远,苟不慎也,败辱随之。”
⒉ 谓败坏他人名声,使遭受污辱。
引清蒲松龄《聊斋志异·仇大娘》:“里人魏名夙狡獪,与仲家积不相能,事事思中伤之。因邵寡,伪造浮言以相败辱。”
败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。
辱读音:rǔ辱rǔ(1)(名)耻辱:羞~|屈~。(2)(动)使受耻辱;侮辱:~骂|丧权~国。(3)(动)玷辱:~没|~命。(4)〈书〉谦辞;表示承蒙:~临|~承指教。