bài sù
bài wèi
bài jìng
bài hǎo
bài kùn
bài gǎo
bài qū
bài què
bài huá
bài qīn
bài jù
bài xiàng
bài huǒ
bài suì
bài guó
bài háng
bài jià
bài gé
bài zhàng
bài zǐ
bài huì
bài zhèn
bài sè
bài bīng
bài dǎo
bài jú
bài xiàn
bài zhǐ
bài dào
bài lèi
bài mò
bài shì
fēng jiè
bài dùn
bài cái
bài gōng
bài shuì
bài jūn
bài zú
bài shé
bài chéng
bài lù
bài běi
bài nà
bài xù
bài xíng
bài guā
bài xiǔ
bài bēn
bài yì
bài dé
bài yì
bài cǎo
bài jiù
bài jiāng
bài bǔ
bài wù
bài ráo
bài dú
bài cuī
bài jiā
bài bì
bài sǔn
bài míng
bài yù
bài qún
bài huài
bài méi
bài dù
bài xiàng
bài yī
bài zhǒng
bài shì
bài luàn
bài yīn
bài guān
bài jǔ
bài qún
bài xuè
bài zǒu
bài shuǐ
bài luò
bài sǐ
bài wáng
bài huǐ
bài sú
bài hēi
bài nǜ
bài fǎ
bài jiàng
bài zì
bài lì
bài fù
bài fú
bài cuò
bài hè
bài gāo
bài gǔ
bài miàn
bài xī
bài quē
bài xìng
bài méng
bài shén
bài jì
bài quē
bài huǐ
bài běn
bài jì
bài tuì
bài yè
bài rǔ
bèi chéng
jiā shèng
dà chéng
sōu chéng
jiān chéng
jùn chéng
pí chéng
gōng chéng
fù chéng
fú chéng
fó chéng
bài shèng
tuō chéng
bié chéng
nú chéng
zuǒ chéng
yě shèng
èr chéng
yì chéng
zú shèng
sān shèng
bā chéng
lǐ chéng
guì chéng
yù chéng
cān chéng
zhú chéng
sì chéng
jiǎo chéng
péi chéng
yǎng chéng
yī shèng
tiān chéng
zhì chéng
bǐ shèng
èr chéng
zhōng chéng
fén chéng
dān chéng
fù chéng
bǎi shèng
qiū chéng
chū chéng
jǐng chéng
zhēn chéng
tuō chéng
chuán chéng
bǎo chéng
chē chéng
bāo chéng
shǐ shèng
huàn chéng
chí chéng
jùn chéng
jiā chéng
niǎn chéng
jià chéng
chuán chéng
bài chéng
zì chéng
xiǎo chéng
wǔ chéng
guó chéng
chāo chéng
piān chéng
zhuǎn chéng
kě chéng
kōng chéng
xuān chéng
qiáng chéng
jiè chéng
xiāng chéng
zhào chéng
nèi chéng
wàn shèng
jùn chéng
xià chéng
jì chéng
cì chéng
sī chéng
cān shèng
shuài chéng
cǎi chéng
hòu chéng
pí chéng
píng chéng
fā chéng
bào chéng
pú chéng
jiào chéng
jiè chéng
chán chéng
qí chéng
shàng chéng
qiān shèng
yú chéng
dā chéng
zī chéng
mǎ chéng
wǔ chéng
sì chéng
zhōng chéng
yǐ chéng
yī chéng
jǐng chéng
yù chéng
⒈ 犹下品,劣等品。
引明顾起纶《国雅品·士品四》:“﹝沉山人子登﹞时有清音……如‘野日寒如月,河冰聚若刀’,宛见旷思。至俞氏所编,是其败乘耳。”
败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。
乘读音:chéng,shèng[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。