bài huǒ
bài yī
bài dú
bài yì
bài xiàn
bài xuè
bài shuì
bài dé
bài jìng
bài bīng
bài jiù
bài gōng
bài lèi
bài zhǐ
bài gāo
bài xī
bài què
bài huá
bài jì
bài shì
bài cǎo
bài rǔ
bài jiàng
bài huǐ
bài xiǔ
bài gǔ
bài bì
bài quē
bài dùn
bài jú
bài fǎ
bài wù
bài běn
bài qū
bài zì
bài jù
bài hǎo
bài sǔn
bài qún
bài jūn
bài hēi
bài ráo
bài fú
bài zhǒng
bài zú
bài xiàng
bài jì
bài huǐ
bài dù
bài cuī
bài wáng
bài qīn
bài yè
bài shé
bài gǎo
bài huài
bài sú
bài yù
bài běi
bài jiāng
bài dào
bài wèi
bài miàn
bài sè
bài bǔ
bài hè
bài zhèn
bài lì
bài háng
bài fù
bài nà
bài cuò
bài xiàng
bài luò
bài xù
bài chéng
bài qún
bài méng
bài guān
bài sǐ
bài yīn
bài jǔ
bài guó
bài míng
bài sù
bài nǜ
bài quē
bài bēn
bài luàn
bài mò
bài tuì
bài yì
bài gé
bài dǎo
bài suì
bài huì
bài cái
fēng jiè
bài zhàng
bài zǐ
bài shuǐ
bài jiā
bài kùn
bài shì
bài xìng
bài jià
bài lù
bài zǒu
bài xíng
bài shén
bài guā
bài méi
bù ráo
qǔ ráo
wēi ráo
dà ráo
guī ráo
kuāng ráo
jiāng ráo
qū ráo
dòu ráo
quán ráo
huà ráo
dòng ráo
yóu ráo
lí ráo
yǐ ráo
bāo ráo
huí ráo
xiǎo ráo
xiān ráo
míng ráo
gǔ ráo
kùn ráo
bài ráo
yún ráo
jǔ ráo
lán náo
lù ráo
zhēng ráo
ā ráo
bēi ráo
fū ráo
wǎng ráo
róu ráo
qiè ráo
kuì ráo
sūn ráo
qīn ráo
失败;挫折。
⒈ 失败;挫折。
引唐韩愈《答柳柳州食虾蟆》诗:“大战元鼎年,孰强孰败橈?”
《新唐书·房琯传》:“时天下多故,急於谋略攻取,帝以吏事绳下,而琯为相,遽欲从容镇静以辅治之,又知人不明,以取败橈,故功名隳损云。”
败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。
桡读音:ráo,náo[ ráo ]1. 〔桡骨〕前臂靠大指一侧的骨头。
2. 桨,楫。