kǒng dòng
kǒng xí
kǒng qiáo
kǒng xì
kǒng míng
kǒng jué
kǒng miào
kǒng zhōu
kǒng yáo
kǒng xié
kǒng zāng
kǒng gōng
kǒng dǐng
kǒng qiào
kǒng mù
kǒng xiū
kǒng mò
kǒng jiāo
kǒng jī
kǒng lín
kǒng jiǎ
kǒng jiē
kǒng duō
kǒng luán
kǒng zhào
kǒng miào
kǒng cuì
kǒng xué
kǒng lì
kǒng guī
kǒng niǎo
kǒng wéi
kǒng zhí
kǒng zhāng
kǒng yè
kǒng wǔ
kǒng jí
kǒng dān
kǒng bì
kǒng táng
kǒng zhèng
kǒng fù
kǒng jí
kǒng xiū
kǒng xíng
kǒng wǔ
kǒng róng
kǒng láo
kǒng yàn
kǒng cuì
kǒng jiē
kǒng lǎo
kǒng shèng
kǒng zūn
kǒng què
kǒng huái
kǒng shì
kǒng jiān
kǒng xiōng
kǒng zhāo
kǒng jiā
kǒng dé
kǒng yóu
kǒng mèng
kǒng fù
kǒng yuē
kǒng rén
kǒng yàn
kǒng fǔ
kǒng yán
kǒng shuò
kǒng shí
kǒng zēng
kǒng chì
kǒng rèn
kǒng zuǒ
kǒng yǎn
kǒng hào
kǒng dào
kǒng yáng
kǒng jìng
kǒng xuān
kǒng fāng
kǒng jiù
kǒng qún
kǒng zǐ
kǒng gài
kǒng jiào
kǒng wēi
kǒng shū
kǒng kǒu
kǒng mén
kǒng hú
kǒng mào
kǒng yīn
kǒng xià
kǒng zhāng
kǒng jí
miǎo qún
bèi qún
pǐ qún
fǎn qún
jī qún
xiāo qún
néng qún
kuí qún
hài qún
yǎn qún
zǎn qún
bá qún
chù qún
shù qún
kǒng qún
jùn qún
yì qún
fèn qún
xīng qún
tóng qún
bù qún
lián qún
zhǒng qún
kōng qún
luàn qún
jī qún
chū qún
jué qún
liàn qún
fēng qún
chéng qún
dǎng qún
mǎ qún
lè qún
hào qún
hé qún
máo qún
quán qún
rén qún
mù qún
chāo qún
tuì qún
jù qún
zhú qún
jiāo qún
shàn qún
yíng qún
shè qún
zhà qún
shuǐ qún
yì qún
sēng qún
gōng qún
jí qún
yú qún
shī qún
é qún
jì qún
shuāng qún
bèi qún
yǔ qún
zú qún
lí qún
guàn qún
zǐ qún
wú qún
yǎn qún
yǎo qún
xué qún
lèi qún
dà qún
yáng qún
bài qún
很协调。
《诗·秦风·小戎》:“俴駟孔羣,厹矛鋈錞,蒙伐有苑。” 毛传:“孔,甚也。” 郑玄笺:“甚羣者,言和调也。”
孔kǒng(1)(名)洞;窟窿;眼儿:鼻~|毛~|这座石桥有七个~。(2)〈方〉量词;用于窑洞:一~土窑。(3)(Kǒnɡ)姓。
群读音:qún群qún(1)(名)聚在一起的人或物:人~|鸡~|建筑~。(2)(形)成群的:峰~|~居。(3)(名)众多的人:~言堂|~策~力。(4)(量)成群的人或东西:一~孩子|一~马。