bài wù
bài dǎo
bài zǒu
bài guā
bài huì
bài yè
bài wèi
bài jǔ
bài sù
bài méi
bài shì
bài míng
bài qū
bài nà
bài zǐ
bài shì
bài gǎo
bài luàn
bài mò
bài zhǒng
bài jiàng
bài běi
bài jù
bài cuī
bài zì
bài dé
bài xíng
bài huǐ
bài cǎo
bài fú
bài jì
bài wáng
bài xī
bài tuì
bài jì
bài suì
bài dùn
bài jià
bài hǎo
bài zhèn
bài gǔ
bài fù
bài hè
bài zú
bài xuè
bài gé
bài chéng
bài luò
bài huài
bài yī
bài què
bài xiàng
bài bīng
fēng jiè
bài bēn
bài kùn
bài huá
bài xiàn
bài shé
bài yù
bài guān
bài lì
bài miàn
bài nǜ
bài dào
bài xiàng
bài guó
bài lèi
bài jú
bài xìng
bài jiā
bài sú
bài méng
bài quē
bài gāo
bài dú
bài qún
bài zhǐ
bài xiǔ
bài sǔn
bài quē
bài shuì
bài běn
bài rǔ
bài yì
bài zhàng
bài huǒ
bài bǔ
bài lù
bài yīn
bài qún
bài jūn
bài fǎ
bài huǐ
bài sè
bài jiù
bài qīn
bài cái
bài hēi
bài dù
bài shén
bài yì
bài sǐ
bài gōng
bài cuò
bài háng
bài jiāng
bài jìng
bài shuǐ
bài bì
bài xù
bài ráo
lā zhàng
dèng zhàng
zhǐ zhàng
gàn zhàng
pái zhàng
bàn zhàng
è zhàng
bīng zhàng
mà zhàng
jiǎo zhàng
chí zhàng
huī zhàng
qiú zhàng
hé zhàng
jiàn zhàng
xíng zhàng
píng zhàng
jiǎ zhàng
màn zhàng
hàn zhàng
shèng zhàng
huà zhàng
mǎ zhàng
dǎo zhàng
shèng zhàng
jìn zhàng
pì zhàng
yī zhàng
pài zhàng
duì zhàng
duì zhàng
wú zhàng
chuàn zhàng
hè zhàng
dāo zhàng
zhì zhàng
liáng zhàng
bǎo zhàng
sǐ zhàng
cǎi zhàng
nào zhàng
juàn zhàng
shì zhàng
sēn zhàng
mà zhàng
mén zhàng
kǎi zhàng
qì zhàng
dān zhàng
jū zhàng
gōng zhàng
yòu zhàng
dǎ zhàng
quán zhàng
xì zhàng
chǎo zhàng
líng zhàng
lóng zhàng
páo zhàng
bǎn zhàng
jiāo zhàng
yǎng zhàng
yǐ zhàng
jiē zhàng
huàn zhàng
wèi zhàng
yìng zhàng
yá zhàng
fù zhàng
bào zhang
shū zhàng
bài zhàng
gōng zhàng
zǎo zhàng
bǐ zhàng
yí zhàng
qí zhàng
zāng zhàng
chán zhàng
chí zhàng
nèi zhàng
suì zhàng
jūn zhàng
败仗bàizhàng
(1) 失败,尤其是指战役或.战斗的失败
英defeat⒈ 失利的战役或战斗。
引沈从文《从文自传·辛亥革命的一课》:“心中许多疑问,回到家中时问爸爸,爸爸只说这是‘造反打了败仗’,也不能给我一个满意的答复。”
⒉ 战败。
引蹇先艾《水葬》:“小耗子在今年跟骆毛交过手,败仗下来,就拜了老骆做干爹。”
失利的战局。
如:「小陈聪明、机伶,怎会在商场上吃了败仗呢?」
败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。
仗读音:zhàng仗zhàng(1)本义:(动)执;拿着(兵器):(动)执;拿着(兵器)(2)(名)兵器的总称:仪~。(3)(动)凭借;倚仗:~势欺人。仗zhàng(动)指战争或战斗:打好春耕生产这一~。