bài quē
bài huǐ
bài hēi
bài gǎo
bài qū
bài xuè
bài huì
bài zǐ
bài jiāng
bài shuǐ
bài dùn
bài xī
bài yì
bài míng
bài qún
bài dù
bài tuì
bài guó
bài bì
bài què
bài sǐ
bài luò
bài jì
bài bǔ
bài yì
bài bēn
bài gāo
bài hǎo
bài gōng
bài fú
bài yè
bài jù
bài jūn
bài lì
bài mò
bài zì
bài dé
bài qīn
bài sǔn
bài bīng
fēng jiè
bài zǒu
bài wù
bài guān
bài zhèn
bài guā
bài wáng
bài gé
bài kùn
bài jiā
bài shé
bài wèi
bài jiàng
bài xiǔ
bài chéng
bài zhǐ
bài huǐ
bài hè
bài dú
bài fù
bài yīn
bài jì
bài huǒ
bài zhàng
bài luàn
bài nǜ
bài zú
bài cǎo
bài sù
bài méng
bài xiàng
bài cuò
bài méi
bài cuī
bài háng
bài rǔ
bài jǔ
bài lù
bài shuì
bài shén
bài lèi
bài huài
bài miàn
bài xiàng
bài dào
bài zhǒng
bài jú
bài shì
bài yù
bài xù
bài huá
bài shì
bài běi
bài qún
bài yī
bài jià
bài ráo
bài xiàn
bài nà
bài suì
bài běn
bài gǔ
bài jìng
bài sú
bài jiù
bài quē
bài xíng
bài fǎ
bài sè
bài cái
bài dǎo
bài xìng
hòu jiàng
dòu jiàng
má jiàng
jì jiàng
hǎi jiàng
xiā jiàng
qǔ jiàng
méi jiàng
xī jiàng
suàn jiàng
miàn jiàng
làn jiàng
zū jiàng
là jiàng
fù jiàng
yú jiàng
hān jiàng
guǒ jiàng
ròu jiàng
jié jiàng
zhá jiàng
bài jiàng
lǎn jiàng
pú jiàng
jǔ jiàng
xiā jiàng
jǔ jiàng
gài jiàng
yán jiàng
chì jiàng
luǎn jiàng
bàng jiàng
zhǎ jiàng
⒈ 多年生草本植物。茎直立,高达5米,秋季开花,花黄色。花和根揉而嗅之,有败酱气,故名。根茎入药,有消炎、利尿等作用,又可以提制芳香油。
引《本草纲目·草五·败酱》﹝集解﹞引汉刘向《别录》:“败酱生江夏川谷,八月采根,暴乾。”
植物名。川续断目败酱科,多年生草本。高一公尺左右,叶对生,长椭圆形,边缘有裂口。夏秋间开白色小花,复聚繖花序,果实为倒卵形。其根可作药,味微苦而有陈酱气味。嫩茎、叶可食。
败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。
酱读音:jiàng酱jiàng(1)(名)豆、麦发酵后;加上盐做成的糊状调味品:黄~|炸~。(2)(形)用酱油腌的(菜);用酱油煮的(肉):~萝卜|~肘子。(3)(动)用酱或酱油腌(菜):把萝卜~一~。(4)(名)像酱的糊状食品:芝麻~|花生~|果子~|辣椒~。