xiā pào
xiā bǎng
xiā chuī
xiā shēng
xiā làng
xiā zhuàng
xiā biān
xiā bā
xiā zi
xiā hēi
xiā máng
xiā le
xiā shuō
xiā pǎo
xiā nǎi
xiā nào
xiā bāi
xiā mēng
xiā chě
xiā guàng
xiā kuǎn
xiā huǒ
xiā nòng
xiā zhōu
xiā chuǎng
xiā bāo
xiā hùn
xiā liáo
xiā huà
xiā gǎo
xiā zhuā
xiā gāng
xiā lǘ
xiā yǎn
duō huà
hēi huà
huì huà
huā huà
yě huà
qī huà
hùn huà
jī huà
zhēn huà
sǎn huà
xù huà
xiǎo huà
cháo huà
qīng huà
chéng huà
nóng huà
jiǔ huà
lá huà
tīng huà
zhuì huà
shī huà
lěng huà
mǎn huà
hǎi huà
fá huà
yí huà
bái huà
kuān huà
wán huà
fēng huà
tǔ huà
yàn huà
chá huà
hūn huà
kuǎn huà
hún huà
qiáo huà
liàng huà
diàn huà
yìng huà
yuǎn huà
de huà
huǎng huà
xián huà
chuán huà
zhuǎn huà
fèi huà
sāo huà
qù huà
sāi huà
měi huà
mán huà
kǒu huà
yán huà
hòu huà
sōng huà
bān huà
pái huà
xià huà
qíng huà
fú huà
qiǎn huà
chěn huà
yǔ huà
bǎ huà
fèi huà
yī huà
chǔn huà
hǎn huà
kōng huà
lǎo huà
wán huà
shǎ huà
duì huà
kuáng huà
sōu huà
mèng huà
bǎi huà
ér huà
huó huà
jīng huà
zuì huà
wāi huà
cháng huà
gōng huà
tōng huà
pān huà
hǎo huà
wèn huà
xiè huà
dàn huà
bào huà
diào huà
dǎ huà
shì huà
suǒ huà
cūn huà
jiàn huà
héng huà
jiā huà
cháng huà
kuáng huà
huí huà
fàng huà
chā huà
pò huà
guān huà
gòng huà
yáng huà
èr huà
yì huà
tǎo huà
píng huà
dàn huà
sàng huà
liú huà
chuàn huà
jiǎ huà
fǎn huà
dǎi huà
rè huà
pāi huà
chī huà
rén huà
gāo huà
bǎn huà
bié huà
jìng huà
huài huà
pǐ huà
hūn huà
dā huà
chǒu huà
guài huà
fǎng huà
àn huà
gǔ huà
diàn huà
èr huà
péi huà
dān huà
cū huà
yè huà
dào huà
jiā huà
màn huà
xū huà
jià huà
shuǎ huà
péi huà
yì huà
hā huà
jiǎng huà
píng huà
xiào hua
shí huà
shú huà
liàn huà
lí huà
yì huà
fú huà
cí huà
guò huà
zhòng huà
chán huà
lì huà
xù huà
xiàng huà
mà huà
hàn huà
jué huà
yàn huà
guǐ huà
fàn huà
jìng huà
dāi huà
sī huà
háng huà
kāi huà
shuō huà
yàn huà
tán huà
shǐ huà
dá huà
xiā huà
shāo huà
pán huà
hún huà
duǎn huà
pì huà
xiāo huà
xì huà
wén huà
fēng huà
guǐ huà
dà huà
⒈ 假话;谎言。
引《红楼梦》第九七回:“姑娘不信,只拿寳玉的身子説起,这样大病,怎么做得亲呢?姑娘别听瞎话,自己安心保重才好。”
曹禺《雷雨》第一幕:“我跟我的亲生女儿说瞎话是王八蛋!”
赵树理《登记》三:“你没有见过人家,怎么知道人家能劳动?小孩子家尽说瞎话!不准你们两个登记!”
⒉ 说书底本中的话语。古代说书人多瞎子,故称。
引姚华《曲海一勺·述志》:“猥谈琐记,尚目録于縹緗;瞎话盲词,亦皋比于妇孺。”
谎话。
瞎xiā(1)(动)丧失视觉;失明:~眼。(2)(副)没有根据地;没有来由地;没有效果地:~说|~忙。(3)(形)炮弹打出去不响或爆破装置引火后不爆炸:~炮。(4)(形)〈方〉农作物种子没有发芽出土或农作物子粒不饱满:种子~了。
话读音:huà话huà(1)(名)(~儿)说出来的能够表达思想的声音;或者把这种声音记录下来的文字:讲~|会~。(2)(动)说;谈:~别|~家常|茶~会。