pān nián
pān shēng
pān chē
pān guǒ
pān wēng
pān zhǔ
pān lǐ
pān yuán
pān zuǒ
pān yuàn
pān yì
pān bìn
pān shū
pān lìng
pān yú
pān lán
pān yú
pān yē
pān bìn
pān láng
pān lù
pān rén
pān xiàn
pān ān
pān mù
pān shuǐ
pān huā
pān shì
pān shǐ
pān gān
pān fēi
pān yáng
pān lán
pān zǐ
shuǐ yáng
hóng yáng
zhǎng yáng
yóu yáng
mì yáng
yí yáng
bái yáng
wáng yáng
zhū yáng
duàn yáng
chuí yáng
shān yáng
táo yáng
xiǎng yáng
pān yáng
gōng yáng
huáng yáng
jīng yáng
qīng yáng
dùn yáng
chì yáng
chuān yáng
sān yáng
kū yáng
háng yáng
pú yáng
shé yáng
cháng yáng
xiāo yáng
⒈ 后因以为典,代指姻亲交好关系。
引《文选·潘岳〈杨仲武诔〉》:“既藉三叶世亲之恩,而子之姑,余之伉儷焉…… 潘杨之穆,有自来矣,矧乃今日慎终如始。”
吕延济注:“谓岳父与仲武祖旧相知好,况今日我与仲武顺祖父之好如始也。”
南朝梁沉约《奏弹王源》:“潘杨之睦,有异於此。”
唐卢照邻《哭明堂裴主簿》诗:“缔欢三十载,通家数百年, 潘杨称代穆, 秦晋忝姻连。”
宋刘克庄《沁园春·林卿得女》词:“好逑不数潘杨,占梦者曾言大秤量。”
潘pān(名)姓。
杨读音:yáng杨(1)(名)杨树;落叶乔木;叶子互生;卵形或卵状披针形;柔荑花序;种类很多;有银白杨、毛白杨、小叶杨。(2)(名)(Yánɡ)姓。