lóng tóu
lóng chú
lóng qiū
lóng kē
lóng duī
lóng dǎn
lóng cáng
lóng dōng
lóng zhōu
lóng biǎo
lóng xiāng
lóng duàn
lóng qū
lóng hú
lóng cháng
lóng xún
lóng ruǎn
lóng bǎi
lóng bèi
lóng quán
lóng pán
lóng pèi
lóng jì
lóng liáo
lóng xīn
lóng kàng
lóng ér
lóng sì
lóng shū
lóng ēn
lóng shì
lóng chí
lóng zhú
lóng chī
lóng bǎng
lóng jiǎ
lóng hàn
lóng jǐ
lóng qián
lóng fú
lóng jū
lóng shēng
lóng xīng
lóng kān
lóng yì
lóng cǎo
lóng dì
lóng wēi
lóng chún
lóng hún
lóng shù
lóng jiē
lóng chú
lóng jué
lóng piào
lóng liè
lóng biāo
lóng cǎi
lóng mò
lóng zhàng
lóng bù
lóng fú
lóng mián
lóng shēng
lóng jié
lóng cí
lóng chí
lóng nǎo
lóng cān
lóng yáng
lóng wén
lóng jià
lóng gēng
lóng chē
lóng jīn
lóng zhào
lóng wǔ
lóng yín
lóng gǔ
lóng niǎn
lóng chí
lóng hái
lóng nǚ
lóng jiǎo
lóng yá
lóng quē
lóng tāo
lóng mǔ
lóng kǒu
lóng méi
lóng cháo
lóng chán
lóng zhǎn
lóng shàn
lóng chí
lóng jǐng
lóng yáng
lóng tāo
lóng guà
lóng jīng
lóng liú
lóng bǎng
lóng jiàn
lóng huāng
lóng juǎn
lóng gǔn
lóng bài
lóng wéi
lóng jiàn
lóng fān
lóng lóu
lóng shé
lóng bì
lóng jí
lóng wù
lóng dēng
lóng diāo
lóng téng
lóng lín
lóng jiā
lóng yuè
lóng zhé
lóng kēng
lóng dào
lóng wǔ
lóng lín
lóng yú
lóng zhōu
lóng xué
lóng xiǎn
lóng dǎn
lóng jīn
lóng dòng
lóng gōng
lóng yú
lóng yù
lóng huì
lóng pán
lóng pèi
lóng chūn
lóng jīng
lóng yān
lóng biān
lóng yóu
lóng yào
lóng wān
lóng dūn
lóng shī
lóng suǐ
lóng shuì
lóng mián
lóng biāo
lóng shū
lóng diàn
lóng kuí
lóng chéng
lóng lù
lóng yǐ
lóng shǒu
lóng jiān
lóng sūn
lóng fèn
lóng chuī
lóng jǐ
lóng shè
lóng xū
lóng lèi
lóng gě
lóng kù
lóng chá
lóng xué
lóng shā
lóng zhí
lóng yě
lóng zhū
lóng xiàn
lóng wèi
lóng tú
lóng bō
lóng mài
lóng dùn
lóng chuán
lóng xiāo
lóng rán
lóng zhàng
lóng hàn
lóng dòu
lóng mǎ
lóng é
lóng dòng
lóng yú
lóng dǐ
lóng dòu
lóng wō
lóng sāi
lóng fǎng
lóng zǎo
lóng máo
lóng hù
lóng sháo
lóng yìn
lóng xiù
lóng jiè
lóng zhān
lóng méi
lóng tuì
lóng tí
lóng zhù
lóng qí
lóng dào
lóng niè
lóng gé
lóng hàn
lóng huò
lóng zhú
lóng guǒ
lóng píng
lóng kuí
lóng fèng
lóng qiān
lóng zhǎo
lóng dāo
lóng gǔ
lóng jūn
lóng shé
lóng lán
lóng dí
lóng tú
lóng gān
lóng páng
lóng jiù
lóng háo
lóng xiū
lóng jǔ
lóng qián
lóng niǎo
lóng zhuàn
lóng yuán
lóng yuán
lóng ér
lóng dì
lóng tiào
lóng jǔ
lóng mén
lóng ruì
lóng jīn
lóng guī
lóng qióng
lóng jū
lóng lòu
lóng miào
lóng tíng
lóng xiā
lóng yán
lóng xiāng
lóng qì
lóng lì
lóng tào
lóng zhàn
lóng jiāo
lóng fǔ
lóng kū
lóng yá
lóng kǎn
lóng ná
lóng nǎo
lóng ná
lóng dǐng
lóng yán
lóng jìn
lóng jiù
lóng jìng
lóng mò
lóng zǎo
lóng hù
lóng xiāo
lóng lǐ
lóng zhì
lóng fú
lóng méi
lóng àn
lóng fù
lóng lún
lóng qióng
lóng tuán
lóng hú
lóng é
lóng huà
lóng yù
lóng biāo
lóng huǒ
lóng gē
lóng qí
lóng shū
lóng wáng
lóng biàn
lóng qiāo
lóng bó
lóng yīn
lóng hēng
zhà shā
héng shā
hán shā
jiāng shā
cūn shā
lóng shā
mó shā
jù shā
nuò shā
bā shā
dèng shā
jiā shā
zhū shā
chén shā
gōng shā
jīn shā
tài shā
huáng shā
chén shā
lú shā
mǎ shā
shì shā
pí shā
xī shā
jiè shā
liú shā
bā shā
hán shā
pá shā
chōu shā
zuàn shā
má shā
zhāo shā
liáng shā
lí shā
zhā shā
fěn shā
qióng shā
àn shā
pī shā
qū shā
jīng shā
chuī shā
qīng shā
qiān shā
bō shā
zhòng shā
ōu shā
huó shā
hóng shā
huī shā
piāo shā
zhǎng shā
sǎn shā
jù shā
tuán shā
fēn shā
yín shā
zhà shā
yáng shā
màn shā
nào shā
liè shā
zhā shā
qì shā
liáng shā
zhā shā
cǔn shā
cháng shā
huà shā
miàn shā
dèng shā
jī shā
zhà shā
zhī shā
fēng shā
dān shā
táo shā
náng shā
huá shā
zǎn shā
dòu shā
jiā shā
xīng shā
míng shā
huái shā
hú shā
sù shā
qíng shā
píng shā
bái shā
chóng shā
hé shā
tīng shā
wǔ shā
bì shā
gù shā
mó shā
ní shā
hè shā
cán shā
māo shā
hAo86.龙沙lóngshā
(1) 泛指塞外沙漠之地
英desert beyond the Chinese Great Wall⒈ 即白龙堆。参见“白龙堆”。
引《后汉书·班超传赞》:“定远慷慨,专功西遐。坦步葱雪,咫尺龙沙。”
李贤注:“葱岭、雪山,白龙堆沙漠也。”
⒉ 今河北喜峰口外卢龙山后的大漠。
引唐徐晶《阮公体》诗:“秦王按剑怒,发卒戍龙沙。”
《资治通鉴·后汉高祖天福十二年》:“赵延寿恨契丹主负约,谓人曰:‘我不復入龙沙矣。’”
胡三省注:“卢龙山后即大漠,故谓之龙沙。”
清方式济有《龙沙纪略》,专记黑龙江事。后因以称东北为“龙沙”。 蒋士超《出关至沉阳作》诗:“野敞龙沙胡月白,天低雁磧塞云黄。”
⒊ 南京市内狮子山,晋元帝初渡江,见其山岭连绵,险要如塞北卢龙,故亦名卢龙山。遂以塞北卢龙山后沙漠指南京狮子山后的江畔沙滩。
引唐李绅《过锺陵》诗:“龙沙江尾抱钟陵,水郭村桥晚景澄。”
唐罗隐《送张绾游锺陵》诗:“南忆龙沙两岸行,当时天下尚清平。”
⒋ 指江西南昌城北一带白沙丘。
引北魏郦道元《水经注·赣水》:“赣水又北逕龙沙西,沙甚洁白,高峻而陁,有龙形。”
唐杜牧《张好好诗》:“龙沙看秋浪,明月游东湖。”
冯集梧注:“《太平寰宇记》:龙沙在豫章城北一带,甚白而高峻,左右居人,时见龙跡。”
唐钱起《江行无题》诗之八二:“幽怀念烟水,长恨隔龙沙。今日滕王阁,分明见落霞。”
⒌ 泛指塞外漠北边塞之地;荒漠。
引唐杨炯《泸州都督王湛神道碑》:“旌节龙沙,轩旗象浦。”
金元好问《癸巳五月三日北渡》诗:“白骨纵横似乱麻,几年桑梓变龙沙。”
明郑若庸《玉玦记·掳掠》:“长驱胡骑翦提封,谁夺龙沙斩将功。”
清曹寅《十三夜南楼看月》诗:“直北再瞻兵气劲,龙沙早雪是今年。”
⒍ 草名。麻黄的别名。见明李时珍《本草纲目·草四·麻黄》。
地名。本指白龙堆、沙漠两地,皆在西北塞外,自刘孝标有「龙沙宵月明」的诗句以来,诗家误以为只有一地。
龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。
沙读音:shā,shà[ shā ]1. 非常细碎的石粒:沙子。沙石。风沙。沙尘。沙砾(沙和碎石块)。沙漠。沙丘。沙滩。沙洲(江河里由泥沙淤积成的陆地)。沙暴。沙浴。沙疗。沙鸥(文学上指栖息岸边沙地的鸥一类的水鸟)。
2. 像沙的东西:沙糖。豆沙。沙瓤。
3. 声音不清脆不响亮:沙哑。
4. 姓。