lóng huáng
lóng dǎn
lóng jīn
lóng gōng
lóng zhàng
lóng guà
lóng yuè
lóng xiā
lóng wō
lóng hú
lóng píng
lóng shé
lóng kù
lóng shù
lóng biāo
lóng shén
lóng dòu
lóng chī
lóng diàn
lóng fèn
lóng huì
lóng páng
lóng yǐ
lóng jiē
lóng shěn
lóng jū
lóng lù
lóng luán
lóng qióng
lóng tāo
lóng yì
lóng qiān
lóng guǎn
lóng yì
lóng xiàng
lóng gǒng
lóng niè
lóng yù
lóng juǎn
lóng shàn
lóng fú
lóng zhǒng
lóng jǔ
lóng qiū
lóng dòng
lóng xì
lóng shuò
lóng xiāo
lóng xué
lóng lín
lóng jū
lóng jiè
lóng yuán
lóng méi
lóng bài
lóng jùn
lóng wén
lóng kàng
lóng qiān
lóng jié
lóng chí
lóng xiāng
lóng jīn
lóng máo
lóng gǔ
lóng xiāng
lóng huā
lóng xué
lóng xiū
lóng gē
lóng mù
lóng yù
lóng liè
lóng ná
lóng yú
lóng jì
lóng zǎo
lóng shǒu
lóng fǔ
lóng cháo
lóng huǒ
lóng lèi
lóng lù
lóng gě
lóng zǐ
lóng ér
lóng yǔ
lóng pèi
lóng dǐng
lóng kē
lóng duàn
lóng yīn
lóng sì
lóng jiā
lóng zī
lóng guān
lóng zhǎo
lóng bì
lóng kēng
lóng fèng
lóng é
lóng yáng
lóng yán
lóng tāo
lóng bō
lóng mò
lóng yá
lóng dǎn
lóng xū
lóng lín
lóng huà
lóng dùn
lóng duī
lóng xīng
lóng jiù
lóng tú
lóng xuè
lóng jī
lóng zhōu
lóng gé
lóng shā
lóng ruǎn
lóng dēng
lóng àn
lóng rán
lóng hàn
lóng yì
lóng zhí
lóng chú
lóng yá
lóng mǔ
lóng dūn
lóng shè
lóng hán
lóng zhé
lóng wǔ
lóng yín
lóng qiú
lóng zhān
lóng chí
lóng zhàn
lóng tóu
lóng shā
lóng dùn
lóng zú
lóng qiū
lóng tíng
lóng yě
lóng cān
lóng jiàn
lóng sāi
lóng wān
lóng jiōng
lóng jué
lóng zhú
lóng chē
lóng dào
lóng mò
lóng guī
lóng qián
lóng qí
lóng zhì
lóng lín
lóng kuí
lóng cí
lóng gān
lóng bì
lóng biàn
lóng jí
lóng yáng
lóng què
lóng dòu
lóng shū
lóng shuì
lóng yí
lóng míng
lóng jiāo
lóng lán
lóng pèi
lóng tuì
lóng biān
lóng xiāo
lóng wěi
lóng tiào
lóng chún
lóng dào
lóng guà
lóng wò
lóng liáo
lóng cǎo
lóng wéi
lóng xiàn
lóng fān
lóng hù
lóng dì
lóng shēng
lóng jiǒng
lóng dǐ
lóng ēn
lóng sǎng
lóng yào
lóng chá
lóng rán
lóng nǚ
lóng lú
lóng guǒ
lóng dòng
lóng zhào
lóng fú
lóng chuàn
lóng mài
lóng suō
lóng biǎo
lóng jiàn
lóng cǎi
lóng qióng
lóng shū
lóng rǎo
lóng jīng
lóng zǎo
lóng wù
lóng xiǎn
lóng xún
lóng fú
lóng chuán
lóng jiǎo
lóng dì
lóng hàn
lóng dé
lóng téng
lóng yín
lóng yán
lóng qí
lóng páo
lóng háo
lóng hǎi
lóng yóu
lóng gēng
lóng qì
lóng huò
lóng sāi
lóng zhōu
lóng lóu
lóng mù
lóng sōu
lóng yuán
lóng é
lóng huá
lóng jǐng
lóng lún
lóng jǐng
lóng biān
lóng jìng
lóng bīn
lóng pí
lóng fēi
lóng xiāng
lóng diāo
lóng chú
lóng jiǎ
lóng jiàn
lóng sháo
lóng chí
lóng dí
lóng gǔ
lóng niǎo
lóng jù
lóng chuī
lóng wèi
lóng wèi
lóng xīn
lóng kū
lóng jìn
lóng tào
lóng gǔn
lóng hú
lóng quán
lóng luán
lóng quē
lóng jūn
lóng ér
lóng kǎn
lóng bó
lóng shī
lóng bù
lóng wáng
lóng zhāng
lóng jīng
lóng zhào
lóng qiāo
lóng liú
lóng guǎn
lóng suǐ
lóng gōng
lóng zhǔn
lóng yú
lóng ruì
lóng shēn
lóng xiāng
lóng nǎo
mù zhú
chí zhú
nán zhú
shí zhú
sōng zhú
diàn zhú
mò zhú
lóng zhú
cì zhú
zǐ zhú
máo zhú
huáng zhú
kōng zhú
páo zhú
pèi zhú
xǐ zhú
guì zhú
mèi zhú
pào zhú
qióng zhú
àn zhú
jī zhú
tǒng zhú
cí zhú
biān zhú
kū zhú
pú zhú
xiū zhú
qí zhú
hàn zhú
háo zhú
zhàng zhú
chuī zhú
kū zhú
bāo zhú
hán zhú
lè zhú
kàn zhú
fú zhú
diān zhú
lè zhú
pǐn zhú
liáo zhú
lú zhú
yún zhú
ruò zhú
lèi zhú
jī zhú
máo zhú
bèng zhú
fēn zhú
qì zhú
zǐ zhú
bān zhú
gū zhú
kē zhú
hé zhú
gū zhú
guì zhú
jiāo zhú
cí zhú
huáng zhú
chī zhú
shuǐ zhú
yǎn zhú
bào zhú
xún zhú
hēi zhú
lěng zhú
zōng zhú
qióng zhú
dān zhú
huáng zhú
yǔ zhú
jīn zhú
sè zhú
fèng zhú
lù zhú
dí zhú
kūn zhú
pōu zhú
jiàn zhú
lóng zhú
nán zhú
mèng zhú
xì zhú
gé zhú
pò zhú
tán zhú
tiān zhú
chái zhú
dì zhú
kǔ zhú
tù zhú
zuó zhú
bǐ zhú
qí zhú
lǐn zhú
bā zhú
lù zhú
jiǔ zhú
biān zhú
bān zhú
jiàn zhú
sǎo zhú
hǔ zhú
dí zhú
qióng zhú
ruò zhú
táo zhú
tóng zhú
hàn zhú
xiāng zhú
shēn zhú
ròu zhú
cuì zhú
cán zhú
cè zhú
tóng zhú
kǔ zhú
jǐn zhú
xiè zhú
chǔ zhú
chéng zhú
yín zhú
xiū zhú
jīn zhú
yú zhú
miào zhú
shù zhú
mì zhú
shí zhú
māo zhú
sī zhú
fú zhú
xiào zhú
qīng zhú
fāng zhú
yì zhú
xiù zhú
ruì zhú
jiū zhú
yù zhú
⒈ 龙须竹。劈为篾,平细柔韧,宜作马鞭。
引唐高适《咏马鞭》:“龙竹养根凡几年,工人截之为长鞭。”
孙钦善校注:“龙竹,即龙鬚竹。 李衎《竹谱详録》卷五‘龙鬚竹’云:‘生两浙山谷间,与猫头竹无异,根下节不甚密,析为篾,平细柔靱。’”
⒉ 后因以“龙竹”指拐杖或比喻得道成仙。
引晋葛洪《神仙传·壶公》:“房 ( 费长房 )忧不得到家,公( 壶公 )以一竹杖与之曰:‘但骑此得到家耳。’ 房骑竹杖辞去,忽如睡,已到家……所骑竹杖,弃葛陂中,视之乃青龙耳。”
唐王绩《游仙》诗之四:“鸭桃闻已种,龙竹未经骑。”
宋王禹偁《李太白真赞》:“龙竹自携,乌纱不整,异貌无匹,华姿若生。”
明汤显祖《紫箫记·出山》:“金碧葱蘢王母祠,笑骑龙竹弄参差。”
龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。
竹读音:zhú[ zhú ]1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料:竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。
2. 指竹制管乐器:金石丝竹。
3. 中国古代乐器八音之一。
4. 姓。