lóng shén
lóng biān
lóng xiā
lóng dūn
lóng jí
lóng chún
lóng shī
lóng qí
lóng dōng
lóng chūn
lóng suō
lóng zhēng
lóng bǎng
lóng lán
lóng chí
lóng piào
lóng chú
lóng gǔ
lóng nǎo
lóng yí
lóng fú
lóng cáng
lóng gēng
lóng cān
lóng pí
lóng yì
lóng píng
lóng gǒng
lóng kuí
lóng pèi
lóng jià
lóng hù
lóng jīng
lóng jiā
lóng qián
lóng shé
lóng lù
lóng jiè
lóng ér
lóng yán
lóng hàn
lóng yú
lóng shǒu
lóng zhū
lóng tíng
lóng biāo
lóng lú
lóng bèi
lóng dòng
lóng cháo
lóng niè
lóng shā
lóng xiǎn
lóng xiāng
lóng gē
lóng lín
lóng wèi
lóng ér
lóng chuàn
lóng bì
lóng jì
lóng huò
lóng tāo
lóng péng
lóng gōng
lóng kēng
lóng dòu
lóng yì
lóng mài
lóng chí
lóng xiū
lóng zhàng
lóng yǐ
lóng shěn
lóng hán
lóng jī
lóng pèi
lóng fǔ
lóng fēi
lóng miào
lóng wò
lóng kū
lóng chuán
lóng qióng
lóng rán
lóng niǎo
lóng quán
lóng xiāng
lóng zhǔn
lóng chī
lóng xì
lóng rǎo
lóng hù
lóng zǐ
lóng chí
lóng qì
lóng zhàng
lóng jiōng
lóng dí
lóng shuò
lóng zhào
lóng sāi
lóng gāo
lóng zhōng
lóng yuán
lóng mǎ
lóng bīn
lóng guī
lóng guà
lóng xiàng
lóng yáng
lóng qián
lóng hēng
lóng duī
lóng jīng
lóng yǔ
lóng gōng
lóng dāo
lóng shā
lóng lèi
lóng huá
lóng tú
lóng nǎo
lóng juǎn
lóng wō
lóng yì
lóng tán
lóng jiàn
lóng pái
lóng zāng
lóng zhǎo
lóng jiàn
lóng zhū
lóng jìng
lóng liáo
lóng sháo
lóng hú
lóng méi
lóng xián
lóng dǎn
lóng é
lóng diāo
lóng lín
lóng huā
lóng wù
lóng xīn
lóng zhǎn
lóng fú
lóng jué
lóng yá
lóng shàn
lóng jǐng
lóng shēn
lóng chí
lóng tào
lóng liè
lóng cǎo
lóng què
lóng diàn
lóng jì
lóng duàn
lóng xū
lóng xiāng
lóng bì
lóng ēn
lóng ào
lóng zǎo
lóng kē
lóng qí
lóng xún
lóng chá
lóng huāng
lóng shū
lóng dǐ
lóng ér
lóng wáng
lóng shì
lóng yīn
lóng qiān
lóng jǔ
lóng zhí
lóng qí
lóng qì
lóng qiāo
lóng ruì
lóng wěi
lóng jūn
lóng mù
lóng wǔ
lóng léi
lóng jiān
lóng tuì
lóng yù
lóng qiú
lóng lún
lóng fān
lóng jùn
lóng sì
lóng chéng
lóng méi
lóng xiù
lóng jīn
lóng fú
lóng shù
lóng jǐng
lóng dì
lóng biāo
lóng jīn
lóng cháng
lóng kuí
lóng dǐng
lóng yù
lóng gǔn
lóng pán
lóng dùn
lóng zhù
lóng dòu
lóng sāi
lóng xué
lóng zhōu
lóng dēng
lóng bō
lóng zhāng
lóng qiū
lóng xiàn
lóng zhào
lóng tiào
lóng kù
lóng cí
lóng biǎo
lóng cǎi
lóng jǐ
lóng jiù
lóng tóu
lóng yě
lóng wǔ
lóng luǎn
lóng lǐ
lóng zhì
lóng jiāo
lóng zī
lóng dào
lóng yào
lóng tú
lóng máo
lóng lù
lóng mǔ
lóng sōu
lóng zhuàn
lóng páng
lóng gě
lóng jiē
lóng wén
lóng zú
lóng bǎng
lóng zhān
lóng tí
lóng shū
lóng dǎn
lóng tiān
lóng mò
lóng fú
lóng guǒ
lóng jù
lóng luán
lóng yú
lóng mén
lóng bǎi
lóng yáng
lóng mián
lóng féng
lóng huáng
lóng qiū
lóng lín
lóng lì
lóng niǎn
lóng jìn
lóng dé
lóng jiǒng
lóng xiāo
lóng huà
lóng jiàn
lóng páo
lóng xiāo
lóng sǎng
lóng hái
lóng kǎn
lóng huǒ
lóng bài
lóng kàng
lóng zhàn
lóng háo
lóng xīng
lóng yào
lóng dùn
lóng luán
lóng hè
lóng jū
lóng guān
lóng shēng
tóng sūn
wén sūn
mò sūn
lóng sūn
kūn sūn
chéng sūn
cáo sūn
xuán sūn
dí sūn
yuán sūn
yě sūn
yóu sūn
tāng sūn
jiǎ sūn
yìn sūn
cí sūn
mí sūn
sì sūn
zhì sūn
ér sūn
shì sūn
gōng sūn
hú sūn
huáng sūn
shì sūn
zǐ sūn
féng sūn
huáng sūn
bù sūn
zhǒng sūn
shì sūn
zǔ sūn
tú sūn
móu sūn
nǚ sūn
jiā sūn
tóng sūn
zhǎng sūn
shén sūn
tài sūn
xiào sūn
yǔ sūn
zōng sūn
lái sūn
kūn sūn
nòng sūn
dào sūn
biē sūn
xì sūn
wáng sūn
dì sūn
zhū sūn
yú sūn
wáng sūn
zhuān sūn
shēng sūn
yā sūn
lǐ sūn
chóng sūn
liáng sūn
niè sūn
shù sūn
mù sūn
fán sūn
lín sūn
yí sūn
wén sūn
réng sūn
āi sūn
zāng sūn
cóng sūn
rán sūn
yáng sūn
guī sūn
nāo sūn
ěr sūn
zēng sūn
gōng sūn
réng sūn
tiān sūn
骏马名。
称帝王的后裔。
竹的一种。生山谷间,高不盈尺,细仅如针。
指红色的蜻蜓。
笋的别称。
《魏书•王慧龙传》:“﹝王慧龙﹞幼聪慧,愉以为诸孙之龙,故名焉。”后因以“龙孙”敬称他人之孙。
指小竹。
泛指竹。
指新竹。
⒈ 骏马名。
引唐李商隐《过华清内厩门》诗:“自是明时不巡幸,至今青海有龙孙。”
唐曹唐《病马五首呈郑校书章三吴十五先辈》之三:“不剪焦毛鬣半翻,何人别是古龙孙。”
⒉ 称帝王的后裔。
引《前汉书平话》卷下:“数内一人甚恶,却回常山王语:‘你甚圣主?’ 常山王 :‘寡人龙孙,怎敢无理!’”
⒊ 后因以“龙孙”敬称他人之孙。
引《魏书·王慧龙传》:“﹝王慧龙﹞幼聪慧, 愉以为诸孙之龙,故名焉。”
宋胡继宗《书言故事·子孙类》:“龙孙,称人孙曰龙孙。”
⒋ 笋的别称。
引宋梅尧臣《韩持国遗洛笋》诗:“龙孙春吐一尺芽,紫锦包玉离泥沙。”
宋陆游《癸亥正月十日夜梦三山竹林中笋出甚盛欣然有作》诗:“一夜四山雷雨起,满林无数长龙孙。”
明方孝孺《友筠轩赋》:“春之时也,暖律乍起,和气方刚,对穆穆之龙孙,列班班之鵷行。”
⒌ 指新竹。
引宋梅尧臣《依韵和孙待制新栽竹》:“龙孙已见多奇节,凤实新生入翠枝。”
宋陆游《夏日》诗:“将雏燕子暂离巢,过母龙孙已放梢。”
⒍ 泛指竹。
引宋道潜《慧觉孜师绿筠轩》诗:“会待龙孙添夏荫,借君此地眠清风。”
宋陆游《夹路多修竹》诗:“桑麻有餘地,家家养龙孙。”
⒎ 竹的一种。生山谷间,高不盈尺,细仅如针。
引宋许观《东斋纪事·竹之异名》:“辰州有一种小竹,曰龙孙竹,生山谷间,高不盈尺,细仅如针。”
⒏ 指小竹。
引元善住《盆竹》诗:“岂知幺凤尾,元是古龙孙。”
⒐ 指红色的蜻蜓。
引《说郛》卷三一引《戊辰杂抄》:“有大龙蜕于太湖之湄,其鳞甲中出虫,顷刻化为蜻蜓,朱色。人取之者病疟。今人见蜻蜓朱色者谓之龙甲,又谓之龙孙。”
笋的别名。
龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。
孙读音:sūn,xùn[ sūn ]1. 儿子的儿子:孙子。孙女。
2. 跟孙子同辈的亲属:外孙。侄孙(侄儿的子女)。
3. 孙子以后的各代:曾(zēng )孙(孙子的子女)。玄孙(曾孙的子女)。子孙(儿子和孙子,泛指后代)。王孙(贵族的子孙后代)。
4. 植物再生成孳生的:孙竹(竹的枝根末端所生的竹)。
5. 姓。