lóng xué
lóng pái
lóng zhǎn
lóng hàn
lóng tú
lóng niǎn
lóng qióng
lóng qiū
lóng yìn
lóng fù
lóng quán
lóng biāo
lóng lín
lóng ér
lóng xiāng
lóng luán
lóng jiā
lóng suǐ
lóng wō
lóng jiàn
lóng niǎo
lóng yuán
lóng hǎi
lóng shēng
lóng shēng
lóng bǎng
lóng luán
lóng zhú
lóng kān
lóng dāo
lóng zǎo
lóng jué
lóng tào
lóng cǎi
lóng niǎn
lóng dòng
lóng dūn
lóng yáng
lóng gōng
lóng hàn
lóng dōng
lóng qióng
lóng tāo
lóng cǎo
lóng bèi
lóng gé
lóng hù
lóng gě
lóng qiāo
lóng shuò
lóng qì
lóng jī
lóng cáng
lóng shǒu
lóng dí
lóng zhōu
lóng zǐ
lóng é
lóng huǒ
lóng dào
lóng qián
lóng tóu
lóng háo
lóng rán
lóng dǎn
lóng wěi
lóng chéng
lóng liú
lóng pán
lóng pèi
lóng fēi
lóng guǎn
lóng rǎo
lóng ruǎn
lóng niè
lóng zhào
lóng xì
lóng lǐ
lóng chuàn
lóng chī
lóng xiù
lóng fú
lóng gǔn
lóng guān
lóng mù
lóng jǐ
lóng jiè
lóng jūn
lóng tíng
lóng wén
lóng zhū
lóng yào
lóng dé
lóng jié
lóng xiǎn
lóng pèi
lóng páng
lóng xiū
lóng huáng
lóng mù
lóng chún
lóng huá
lóng xún
lóng léi
lóng gē
lóng chí
lóng huā
lóng zhāng
lóng rán
lóng diāo
lóng bǎng
lóng wǔ
lóng guǒ
lóng tāo
lóng jì
lóng huāng
lóng fú
lóng wò
lóng biǎo
lóng fǔ
lóng yān
lóng hú
lóng xū
lóng liáo
lóng shuì
lóng duàn
lóng jì
lóng xiāng
lóng jiàn
lóng yú
lóng shěn
lóng fèng
lóng huì
lóng jiǒng
lóng sūn
lóng yán
lóng jìn
lóng wèi
lóng shī
lóng zhì
lóng yì
lóng yì
lóng chí
lóng xián
lóng jùn
lóng nǎo
lóng hún
lóng nǎo
lóng shēn
lóng bó
lóng yǐ
lóng xīng
lóng jiàn
lóng kàng
lóng xiāng
lóng tí
lóng zhōng
lóng gāo
lóng tuán
lóng sāi
lóng chán
lóng sì
lóng bō
lóng hēng
lóng dì
lóng jǐ
lóng páo
lóng lín
lóng qiān
lóng lín
lóng dǐ
lóng jīng
lóng lún
lóng dùn
lóng jiù
lóng chú
lóng chāo
lóng zhàn
lóng shé
lóng biān
lóng jīng
lóng sháo
lóng jīn
lóng fú
lóng kuí
lóng biàn
lóng kù
lóng míng
lóng shè
lóng mǔ
lóng shā
lóng fān
lóng zhào
lóng ná
lóng gǔ
lóng zhuàn
lóng piào
lóng hàn
lóng xiāo
lóng fú
lóng lóu
lóng zhān
lóng yǎn
lóng gōng
lóng chuī
lóng shū
lóng qí
lóng kū
lóng fèn
lóng téng
lóng kē
lóng kǎn
lóng shū
lóng xiàn
lóng sāi
lóng yú
lóng qí
lóng wēi
lóng suō
lóng guǎn
lóng shā
lóng yín
lóng zī
lóng tú
lóng jǔ
lóng zhǔn
lóng lù
lóng wǔ
lóng zhēng
lóng yě
lóng jīn
lóng miào
lóng ào
lóng méi
lóng diàn
lóng bù
lóng jīn
lóng kēng
lóng mài
lóng yá
lóng mǎ
lóng yì
lóng chē
lóng shì
lóng mián
lóng dòu
lóng xiāo
lóng xiā
lóng wéi
lóng jìng
lóng chí
lóng xiā
lóng qí
lóng jǔ
lóng xiāng
lóng ēn
lóng chūn
lóng liè
lóng qiū
lóng lòu
lóng zhí
lóng gǔ
lóng qū
lóng yán
lóng gēng
lóng zhǎo
lóng juǎn
lóng bǎi
lóng dēng
lóng àn
lóng yào
lóng wèi
lóng què
lóng cān
lóng bō
lóng méi
lóng ruì
lóng luǎn
lóng yǔ
lóng jià
lóng chá
lóng jiǎo
lóng péng
lóng biān
lóng mián
lóng bì
lóng zhū
lóng máo
lóng qián
lóng mò
lóng bīn
lóng jū
lóng ér
lóng zú
lóng dòu
lóng yú
lóng shù
lóng lán
lóng zhàng
lóng tiào
dān zhàng
mó zhàng
zhuàn zhàng
jū zhàng
yǎng zhàng
bān zhàng
mǎn zhàng
cì zhàng
qì zhàng
qiú zhàng
huà zhàng
cè zhàng
páo zhàng
ōu zhàng
xíng zhàng
qióng zhàng
chán zhàng
tún zhàng
děng zhàng
fú zhàng
chuàn zhàng
chī zhàng
shǒu zhàng
kē zhàng
jué zhàng
dà zhàng
pào zhàng
jiǎ zhàng
chuí zhàng
jiā zhàng
tòng zhàng
qióng zhàng
fù zhàng
zhè zhàng
hè zhàng
qì zhàng
yù zhàng
chǐ zhàng
jū zhàng
qí zhàng
tíng zhàng
jì zhàng
xùn zhàng
zé zhàng
bìng zhàng
zhù zhàng
guà zhàng
zhōu zhàng
zhǔ zhàng
biān zhàng
xī zhàng
chuí zhàng
míng zhàng
huà zhàng
bīng zhàng
zhì zhàng
xìn zhàng
tóng zhàng
xíng zhàng
zhú zhàng
jiū zhàng
lóng zhàng
qióng zhàng
dǎo zhàng
lí zhàng
cǎi zhàng
ōu zhàng
má zhàng
fǎ zhàng
máng zhàng
hán zhàng
tiě zhàng
āi zhàng
dèng zhàng
miàn zhàng
qiú zhàng
yǐn zhàng
qiǎng zhàng
gǎn zhàng
mù zhàng
tǐng zhàng
dāo zhàng
chǔ zhàng
chàn zhàng
táo zhàng
xiāng zhàng
zhuō zhàng
shú zhàng
zhí zhàng
shuāi zhàng
qiǎng zhàng
jī zhàng
jī zhàng
bào zhàng
guǎi zhàng
bàng zhàng
guǎi zhàng
yá zhàng
méi zhàng
zhū zhàng
quán zhàng
yán zhàng
jù zhàng
yě zhàng
dài zhàng
jù zhàng
huán zhàng
⒈ 元谢宗可有《龙杖》诗。 元谢宗可有《龙杖》诗。
引亦作“龙仗”。典出《后汉书·方术传下·费长房》:“费长房者, 汝南人也。曾为市掾。市中有老翁卖药,悬一壶於肆头…… 长房辞归,翁与一竹杖,曰:‘骑此任所之,则自至矣。既至,可以杖投葛陂中也。’又为作一符,曰:‘以此主地上鬼神。’ 长房乘杖,须臾来归,自谓去家适经旬日,而已十餘年矣。即以杖投陂,顾视则龙也。”
后因以“龙杖”美称竹杖。 唐骆宾王《出石门》诗:“暂策为龙杖,何处得神仙。”
宋陶穀《清异录·骄龙杖》:“天师杜光庭骄龙杖,红如猩肉,重若玉石……相传是仙人留赐。”
龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。
杖读音:zhàng杖zhàng(1)(名)拐杖、手杖。(2)(名)泛指棍棒:擀面~。